Tiếng ếch kêu quả thật đã biến mất, giờ đây bên ngoài thư viện vô cùng yên tĩnh, chỉ còn vầng trăng ló ra khỏi tầng mây đang lặng lẽ chiếu sáng thư viện tối tăm từ bệ cửa sổ.
Thời Kim Lam âm thầm liếc nhìn cô gái đang ngồi xổm trên cửa cảm ứng như thần giữ cửa, nói: “Nếu các cô không livestream cùng nhau thì tôi chỉ có thể đi cùng một bên thôi. Theo như ước định trước đó thì tôi sẽ dẫn đường cho các cô.”
Cô chỉ vào Thiến Thiến đang vô thức giơ tay sờ mặt.
Thiến Thiến mơ hồ cảm thấy sườn mặt hơi ngứa, nhưng vì đang livestream không thể gãi nên cô ta đành cạ lòng bàn tay vào mặt. Dù vậy, cô ta vẫn không thấy bớt ngứa, ngược lại cơn ngứa còn lan từ da mặt ra lòng bàn tay.
Ở nơi mà cô ta không thấy, hiển nhiên đống trứng ếch đã dính vào tay khi cô ta dùng nó đã cạ vào mặt. Mấy quả trứng ếch trông giống nhãn cầu liên tục ngọ nguậy như vật sống, chúng bám chặt vào lòng bàn tay cô ta và rung lên như đang hấp thụ sinh mạng của cô ta.
Thiến Thiến quay đầu nhìn Tô Miểu Miểu, “Chị Miểu Miểu, chị có cần nhân viên công tác dẫn đường không? Nếu cần thì em sẽ để nhân viên công tác đi cùng đội livestream của chị, bọn em không sao đâu.”
Mặc cho cơn ngứa lây lan trên mặt, cô ta vẫn tiếp tục duy trì biểu cảm hoàn hảo đầy giả tạo của mình. Tuy nhiên trong lòng cô ta luôn vô thức cảm thấy bực bội và muốn đưa tay gãi mặt, cố tình là ống kính vẫn luôn chĩa vào, khiến cô ta nhiều lần muốn giơ tay đều phải nén nhịn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play