Từ phòng nhân sự, tin sếp Lâm yêu trợ lí Ninh lan ra các phòng ban và nhanh chóng phủ sóng với tốc độ chóng mặt. Chẳng mấy chốc nó trở thành tin hot.

Giờ cơm trưa, khu nhà ăn náo nhiệt bởi nhiều top bà tám tụm năm, tụm bảy xúm đẩy scandal của sếp Lâm.

“Ê, mấy bà nghe tin gì chưa? Giám đốc và trợ lí là một đôi đó!”

“Thảo nào! Sếp người ta chọn thư kí là nữ, sếp tụi mình lại tuyển đàn ông. Hóa ra… sếp là Gay.”

“Thật á?”

“Ừ! Nghe nói sáng nay lão Ninh xoa xoa cái gì á khiến sếp Lâm nghiện cưỡng không nổi làm tới luôn!”

Ui! Chèn ơi, đúng là ‘trong nhà chưa tỏ ngoài ngõ đã tường’! Các bà không xúm thì thôi, tụ một phát chuyển đổi luôn xu hướng tính dục của người khác!

Hàn Lâm và Trọng Ninh đang ngồi ăn cơm ở bàn bên trong nghe đám tay chân rao tin hai người đang yêu đương đồng giới mà hết muốn nhìn mặt nhau. Tự nhiên, Hàn Lâm thấy ghét bản mặt Trọng Ninh muốn đấm cho tay trợ lí một cú vào giữa mặt. Mà Ninh trợ lí cũng chợt nhận ra: mình chẳng ưa gì lão sếp!

Cơm ăn bỗng nghẹn ứ mắc ói, kẹt cứng ở cổ. Hàn Lâm buông mạnh đôi đũa nhìn ra dãy bàn phía ngoài.

“Bấy lâu thấy Lâm nam thần cô đơn cứ ngỡ ảnh thích đợi mĩ nhân xuất hiện. Ai dè…nam thần là người tình bí mật của lão Ninh!”

“Hèn gì tui thấy lão Ninh dạo này mặt mày hớn hở. Thì ra được sếp sủng. Lão í đúng là hên. Gà trống xấu hoắc cũng có lúc biến thành phượng hoàng.”

Trọng Ninh đang húp miếng canh cho trơn cổ. Sặc một phát muốn bốc hỏa mà không dám ho lên một tiếng nào. Anh ấy vội đưa hai tay giữ chặt miệng sợ gây tiếng động làm mấy bà thím chú ý nhìn sang bên này. Nếu để họ trông thấy hai người đang cùng ăn cơm…thì một trăm phần trăm tin đồn kia sẽ hiển nhiên biến thành tin thật. Trọng Ninh thật không dám nghĩ đến hậu quả! Anh ấy lén nhìn sếp.

Hàn Lâm mặt mày đen thui. Miếng cơm trong miệng chợt cứng như đá. Anh cố rướn cổ nuốt xuống nhân tiện liếc nhìn mấy bà tám một hồi rồi nói với Trọng Ninh: “Đầu giờ chiều gọi tất cả lên phòng họp cho tôi!”

Nhận tin sếp truyền toàn nữ giới đi họp mà không nhằm ngày 20 tháng 10 hay ngày 8 tháng 3, các bà thím lo muốn vỡ mật. Vậy mà, sếp chỉ hỏi đúng một câu: “Ai biết số 0, tôi thưởng 500 nghìn.”

Tự nhiên đầu giờ được sếp thưởng, đâu có ai ngu chê tiền. Họ đồng loạt giơ tay rổi đồng thanh khai ra số 0.

“Lão Tô, có phải phòng nhân sự dạo này rảnh rỗi quá không?” Hàn Lâm vừa kiểm tra hồ sơ phòng nhân sự vừa hỏi.

Lão ấy khoát tay: “Dạ, thưa giám đốc, bận tối mắt tối mũi.”

“Bận gì? Bận phao tin hay bận nghe lén?”

“Cái này…” Lão Tô thật sự bí ngôn để phản biện. Lão ấy há miệng, mở to mắt nhìn chằm chằm vào mặt sếp bảy giây rồi hỏi cùn: “Sếp Lâm, bộ…tôi nói không đúng hả?”

Hàn Lâm thật muốn đấm cái vào giữa cái miệng lão. Nhưng sực nhớ tới đôi môi bị bồ phạt lở loét rớm máu của mình, anh xót nên kiềm gan. Khẽ thở dài rồi nhẹ nhàng mở khóa chiếc iphone đẩy tới trước mặt lão trưởng phòng.

“Nhìn cho kĩ!”

Năm phút trôi qua. Rồi mười phút, mười lăm phút. Lão Tô chẳng thấy gì ngoài avatar con bọt biển màu vàng. Lão thấy lạ nên bạo gan hỏi sếp: “Dạ, sếp bảo nhìn kĩ gì?”

“Thấy cái gì thì nhìn cái đó?”

“Nhưng tôi đâu thấy gì ngoài avatar con bọt biển?”

“Nó đó!”

“Dạ?” Lão Tô ngu đột xuất. Não không xử lí kịp thông tin sếp vừa truyền tải. Lão ngớ ra một hồi rồi ngộ ra: “Ý sếp bảo nhìn con bọt biển…”

“Ừm! Rồi có thấy hàng chữ ở phía dưới không?”

“Có chữ nữa cơ á?” Lão Tô rút đôi kính viễn thị dắt ở cổ áo mang lên đôi mắt đang nheo nheo, nhẩm đọc theo: “Người yêu Hàn Lâm.”

Ôi trời!

Lão Tô giật mình, nhìn chằm chằm vào mặt vị sếp trẻ đẹp trai, tuấn tú: “Sếp Lâm, cậu yêu người trên mạng à?”

“Tạm coi là vậy.”

Lão đập đùi mình, chân thành khuyên: “Yêu qua mạng thà sếp yêu cậu Ninh còn hơn! Dù sao cậu ấy cũng người thật việc thật. Sếp có thể sờ, nắm, xoa, hôn hít…đủ các kiểu. Chứ yêu mấy bà qua FB sếp có làm ăn gì được gì không? Chỉ tổ mất thời gian rồi vỡ mộng.”

“Đó không phải việc của lão!” Hàn Lâm chỉ vào mớ giấy A4 trên bàn: "Cầm lại đằng bàn viết cho tôi 999 câu: Người yêu Hàn Lâm là avatar con bọt biển!

Nhớ viết nắn nót cho đẹp, lệch một li xé bỏ viết lại!"

“Viết tay á?”

“…”

“999 câu?”

“Không muốn thì về phòng dọn đồ!”

“Dạ muốn lắm!”

Hàn Lâm nhìn người đàn ông thuộc cấp. Thấy bản mặt đầy vẻ miễn cưỡng, anh nhếch môi: “Có vẻ không phục lắm?”

“Dạ, phục một trăm phần trăm!” Lão ấy đưa tay lên thề. Phục sát đất như tế sống sếp vậy á!

Lão Tô muốn nói thêm như vậy nhưng nhìn thấy đôi mắt nghiêm nghị, lạnh tanh của sếp lão ấy nuốt xuống cho lành. Vì dù sao họa này cũng do lão bép xép gây ra, lão phải gánh lấy, kẻo mất bát cơm.

Lão tiu ngỉu quay lưng.

"À, còn nữa! Lão nhớ bổ sung nhân sự cho phòng giám đốc: Lê Khánh Linh, chức vụ: thư kí đặc biệt của Hàn Lâm.

Đã đến lúc anh trình làng người anh yêu dấu chứ để mọi người suy đoán rồi gán ghép lung tung anh thấy có lỗi với Khánh Linh.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play