Màu lông quen thuộc cộng với nhịp điệu vẫy đuôi này, Phù Khanh liếc một cái đã có thể đoán ra người này là ai.
Y thả nhóc lông xù ngồi xuống, đi đến lan can, không chút khách khí mà duỗi tay nắm lại cái đuôi đang vẫy. Cái đuôi ngay tức khắc run nhè nhẹ, trở nên mềm mại, ngoan ngoãn trong lòng bàn tay y. Tay của y cứ như vậy chậm rãi hướng lên trên sờ tới gốc đuôi, cái đuôi trở nên cứng đờ.
“Viện trưởng….có phải gần quá rồi không?”
Bàn tay lạnh lẽo nhéo gốc đuôi một cái đổi lại một tiếng hít khí đau đớn, bóng đen trên lan can nhảy ra, kêu lên thảm thiết: “Viện trưởng!!!”
Phù Khanh khoanh tay, nhíu mày: “Sao cậu lại ở đây?”
Lục Đoạt Lân thanh tỉnh, sườn mặt đỏ bừng: “Tôi….tôi nghe nói khu Nam Thất xảy ra chuyện, lo lắng cho cậu nên mới cố ý chạy đến đây”. 
“Tai và đuôi của cậu sao lại thế này?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play