Nhóc nhỏ chui vào bao tải, bốn cái chân ngắn ngủn cố gắng đẩy bao lên, thò đầu ra, đáng thương mà nhìn Phù Khanh. Nó nhìn qua vừa vô tội lại đáng yêu, giọng nói còn non nớt: “Viện trưởng~ ngài mang em đi đi”.
Phù Khanh thở dài, ngồi xổm xuống đem cái bao xách lên.
Hai mắt nhỏ ác chủng sáng lên: “Chít chít….”
Nó kiên định mà dựa vào lồng ngực ấm áp của Phù Khanh làm nũng, đắc ý vô cùng, phát ra tiếng kêu thỏa mãn.
Phù Khanh ôm nó đứng lên, quay đầu nhìn về phía Từ Hạc Sơn: “Ác chủng nơi này đều đã xử lý xong, chúng ta nhanh đi thôi”.
Từ Hạc Sơn trợn mắt, há hốc mồm, xịt keo cứng ngắc, khóe miệng giật giật. Không ai so với ông hiểu rõ uy lực của con chó nhỏ này.
Lúc này, nó lại dùng hết toàn bộ sức lực để thể hiện sự đáng yêu, khẩn cầu lòng thương xót của Phù Khanh khiến Từ Hạc Sơn hoài nghi nhân sinh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT