Vẫn may hắn chỉ để lộ tai và đuôi, hơn nữa màu đen cũng rất phổ biến. Viện trưởng chắc không liên tưởng hắn với con ác chủng to lớn ở bệnh viện thú cưng đâu.
Lục Đoạt Lân vội vàng giải thích: “Trật tự giá trị của tôi đã thấp hơn 40 vì thế cơ thể đã bắt đầu quá trình ác chủng hóa, cậu xem tôi chỉ mới mọc tai và đuôi, chỉ mới điên đọa một nửa thôi”.
“Hình thái ác chủng của cậu sau khi hoàn toàn điên đoạ là chó sao?”
Lục Đoạt Lân nghẹn họng, cuối cùng cẩn thận gật đầu. Sau đó, quan sát kỹ biểu cảm của Phù Khanh, rất sợ sẽ nhìn thấy sự chán ghét trên mặt y. Tuy Lục Đoạt Lân ở bệnh viện tâm thần nhưng vẫn biết con người thích thú cưng cũng chia làm 2 phái, đó là phái chó và phái mèo. Nếu như viện trưởng thuộc phái mèo, vậy thì đừng nói tới chuyện làm chính cung cho dù là đăng đường nhập thất, hắn cũng không có cửa.
“Là chủng loại gì?”
Chó dữ địa ngục cẩn thận cắn môi, đáp: “Không….không biết….”
Phù Khanh đến gần: “Cậu vẫn chưa hoàn toàn điên đọa cho nên không biết chủng loại của mình sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play