Tạm biệt người phụ nữ, bọn họ rốt cuộc cũng lên được lầu trên.
Vừa đi khuất thì Montic lập tức tiến đến nắm lấy cổ áo của Phù Khanh, muốn đem y ấn lên cột đá nhưng chưa đợi Montic dùng sức thì một cái tay khác đã nắm lấy cổ áo anh ta, hung hăng mà nhấc anh ta lên.
Lục Khải nắm lấy cổ áo anh ta, trầm giọng nói: “Cậu trút giận lên Phó tiên sinh cái gì chứ? Cậu tấn công cô ta thì có lợi ích gì sao? Vừa rồi nếu không phải là Phó tiên sinh ngăn cản cậu thì người phụ nữ đó sẽ kéo tất cả chúng ta chết chung”.
Montic cắn răng, biểu tình lộ ra vẻ dữ tợn. Lục Khải cũng không quan tâm vẫn nắm lấy cổ áo của anh ta.
Lúc này, Phù Khanh lên tiếng, phá vỡ thế trận giằng co: “Tôi xác định tiểu Khương còn ở đây. Chúng ta chắc chắn sẽ không chết”.
Phù Khanh nhìn về phía hai ác chủng nhỏ: “Bởi vì có hai đứa nó ở đây”.
Montic nhíu mày.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play