*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

29.

Sau khi Thái tử bị phế, ta thở phào nhẹ nhõm và thấy chán nản trong vài ngày.

Đúng lúc ta đang tiếp tục chán thì bị kéo ra khỏi giường.

Tai Bách Du đỏ bừng kéo cánh tay ta, bảo ta mặc quần áo vào.

Làm ơn đi, làm sao ta có thể mặc quần áo trong khi hắn cứ giữ tay ta như thế?

Ta trợn mắt nhìn hắn và ngồi xuống trong bộ quần áo của mình.

"Tam biểu ca đừng quên là muội đã cập kê. Sao huynh có thể xông vào phòng muội như thế.”

Bách Du hừ lạnh một tiếng, giọng nói có chút tủi thân: "Muội đã trốn ta ba ngày rồi! Khương Ngạn Trúc, ta biết ngay, muội là nữ nhân rắn rết. Thái tử rơi đài, toàn bộ chuyện này muội giả vờ như không liên quan gì đến mình, nhưng sự thật đều là một mình muội gây ra!"

Ta ngoáy ngoáy lỗ tai: “Thái tử điện hạ cũng không nên nói suông vu khống người khác như thế.”

Ta đã dọn dẹp rất sạch sẽ, không ngờ mọi việc vẫn bị hắn nhìn ra.

"Cung yến ngày đó, ở Ngự hoa viên phóng hỏa chính là muội, để Mặc Tuyết vào phủ Thái tử cũng là muội, để Khương Phù Tang ngự tiền cáo trạng cũng là muội."

"Muội từng chút một làm tan rã thế lực của Thái tử. Đích tỷ của muội, phụ hoàng ta, bao gồm cả ta, đều chỉ là quân cờ của muội." Bách Du nhìn chằm chằm vào mắt ta nói.

"Thái tử tới đây để trách móc ta sao?" Ta lạnh lùng nói.

Nếu hắn muốn cùng ta trở mặt, ta đây cũng không sợ hắn!

"Trách muội?" Hắn cười khúc khích, sau đó nâng cằm ta lên, trực tiếp nhéo mặt tôi.

"Không phải trách, mà là uy hiếp. Khương Ngạn Trúc, ta muốn muội gả cho ta.”

"Ta nói cho muội biết, Khương Ngạn Trúc, ta không phải người ăn chay...”

“Cái gì?” Ta ngoáy tai, con chó này đang nói gì vậy?

Tai hắn đỏ bừng, buông mặt ta ra, từ trong ngực lấy ra một cây trâm ngọc mộc mạc, rồi cài vặn vẹo lên tóc của ta, sau đó trèo qua cửa sổ chạy mất.

Phiên ngoại: Bách Du

1.

Ta là Bách Du.

Con trai của Thần phi đã qua đời.

Ta có hai bí mật lớn.

Bí mật thứ nhất, ta không phải con ruột của phụ hoàng, mẫu phi ta cùng phụ hoàng chỉ là thanh mai trúc mã. Nhưng thân phận của mẫu phi ta thấp kém, không gả được cho phụ hoàng làm chính phi.

Năm đó phụ hoàng đang ở vào thời kỳ mấu chốt tranh đoạt ngôi vị Hoàng đế, Thái hậu đã chia rẽ hai người.

Mẫu thân ta cũng là người kiêu ngạo, bà lấy phụ thân ruột của ta, một học sĩ nghèo.

Sau này phụ thân ta qua đời, mẫu thân trở thành góa phụ.

Họ hàng của phụ thân từ vùng sâu vùng xa đến ức hiếp, phụ hoàng không chịu nổi nên đưa bà vào cung, phong làm Thần phi.

Kỳ thật ta rất cảm tạ phụ hoàng, ta không phải là hài tử của ông, nhưng ông vẫn khoan dung cho ta.

Nhưng mẫu phi mang thai ta, không muốn bỏ.

Phụ hoàng đành chấp nhận ta, nhưng ông không muốn gặp ta, vì thế đưa ta đến phủ trưởng công chúa để trưởng công chúa nuôi dưỡng.

Ta đi theo trưởng công chúa từ phủ trưởng công chúa đến phủ tướng quân, nhìn trưởng công chúa thành thân, sinh ra một nữ nhi đáng yêu.

Bí mật thứ hai chính là ta thích Khương Ngạn Trúc.

Không, ta yêu nàng ấy.

Một cục bột nhỏ như vậy ai lại không thích chứ?

Địa vị của ta ở hoàng cung vẫn rất kém. Các huynh đệ không thích ta, sau khi mẫu phi qua đời, bọn họ càng khi dễ ta. Nhưng cục bột nhỏ kia luôn lộ ra nụ cười ngọt ngào, vẻ mặt vô tội đi diễn trò với phụ hoàng.

"Hoàng cữu cữu, hôm nay A Trúc nhìn thấy Đại ca cùng Tam ca chơi trò chơi! Huynh ấy để tam ca làm ngựa cưỡi, nhưng Tam ca nhỏ như vậy, nếu không cẩn thận khiến Đại ca ngã c.h.ế.t thì làm sao bây giờ?"

Phụ hoàng vẻ mặt không lộ ra gì: "A Trúc, đừng nói chữ ‘c.h.ế.t’ này."

Sau đó phụ hoàng quay mặt liền trừng trị Đại ca.

“Hoàng cữu cữu, Nhị ca nói Tam ca có nương sinh không có nương dưỡng, những lời này là có ý gì?”

Sau đó, Nhị ca bị dạy dỗ một trận.

2.

Lớn lên một chút, ta mới phát hiện, lời nói của nha đầu này đều đã suy nghĩ cặn kẽ trước khi nói. Nàng biết nói như thế nào mới có thể đạt được mục đích. Nàng cũng không phải chỉ là một nha đầu ngốc không rõ thế sự là gì.

Ta chợt thấy rất hứng thú.

Ta nhìn nàng phóng hỏa ở Ngự hoa viên, nhìn nàng bị nữ nhân mạo phạm trực tiếp tát một bạt tai, ta nhìn trong đôi mắt ấy cất giấu chủ ý xấu xa.

Ta quả thực muốn điên rồi, làm sao có thể có được nữ nhân đáng yêu như vậy?

Tuy nhiên, trong đôi mắt đẹp như vậy lại có một nam nhân khác, đó chính là Trì Quân Hạc.

Nàng sẽ ngọt ngào gọi hắn là Quân Hạc ca ca.

Nàng ấy chưa bao giờ gọi ta là Bách Du ca ca.

Trì Quân Hạc, ta nhất định phải xử lý hắn.

Ta nghĩ ra một biện pháp, đưa Trì Quân Hạc ra ngoài học tập, bảo đảm trong vòng hai năm hắn không về được kinh thành.

Trong hai năm qua, ta đã tranh thủ đoạt tình cảm của nàng.

Đáng tiếc ta không làm được. Tiểu nha đầu này lại để mắt tới Thái tử.

Mặc dù ta biết nàng đối với Thái tử không có hảo ý, nhưng ta vẫn không muốn trong mắt nàng xuất hiện người khác.

Vào ngày thuyền hoa đó, nàng nói muốn ta trở thành Hoàng đế, ngọn lửa trong lòng ta đột nhiên bùng cháy.

Cho tới nay, ta cảm động và nhớ ân tình của phụ hoàng, chưa bao giờ có ý nghĩ đối với vị trí kia. Ta sợ làm bẩn huyết mạch hoàng thất của triều đại này.

Tuy nhiên, nếu như ta có thể ngồi lên vị trí kia, trong mắt của nàng liền có ta, ta sẽ cưới nàng. Hài tử của chúng ta vẫn có huyết mạch hoàng thất, như vậy không tính là làm bẩn huyết mạch.

Đột nhiên mọi tính toán của ta đều trở nên hợp lý.

Khương Ngạn Trúc, đây chính là nàng trêu chọc ta trước. Đời này ta sẽ không buông tha nàng.

3.

Ta ở biên quan đợi hai năm. Năm đầu, ta có vụng trộm trở về.

Ta rất nhớ nàng. Ta tự tay làm vòng tay, tặng nàng vào lễ cập kê.

Ta len lén nhìn nàng đeo vòng tay, sau đó Thái tử đến ngỏ lời. Ánh mắt ghê tởm của hắn dừng ở trên cổ tay A Trúc, ta thật muốn m.ó.c mắt hắn.

A Trúc nói: “Vòng tay này là muội đi cầu thì nhặt được, Thái tử ca ca thích nó sao?”

Ta chợt bật cười.

Khuôn mặt nhỏ nhắn vô tội kia luôn có thể làm cho người khác tức giận, cũng có thể làm cho ta yêu.

Sau khi tất cả kết thúc, nàng ấy bắt đầu trốn tránh tôi. Tuy rằng ta ở biên quan đã đen đi rất nhiều, nhưng mỗi ngày ta vẫn chú ý chăm sóc da, cố gắng đảm bảo dù da đen nhưng không thô ráp.

Công bằng mà nói, sau khi về kinh, ta đã đứng đầu bảng mỹ nam kinh đô. Điều này nói rõ ta vẫn là có thực lực!

Ta trực tiếp xông vào khuê phòng của nàng, buộc nàng cùng ta lập lời thề trọn đời trọn kiếp bên nhau.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play