21.

Vài ngày sau, Bách Du xin rời đi.

Ta hỏi hắn: “Ở chỗ muội không tốt à?”

Hắn nói: “Nam tử hán đại trượng phu làm sao có thể làm ổ trong hậu viện của nữ nhân?”

Ta vừa định khen hắn có chút tiền đồ, hắn lại nhẹ giọng bổ sung một câu: “Trừ phi muội có thể đồng ý để ta làm ổ cả đời.”

Không hổ là Bách Du.

Bách Du mặc khôi giáp vào, cùng huynh trưởng của ta đến Tây Bắc.

Tỷ tỷ sống lại, đích huynh cũng biết chuyện, cho nên sớm biết Tây Bắc có chiến sự.

Nhưng sau khi Bách Du rời đi, cả kinh thành trở nên vô cùng nhàm chán.

22.

Cửa ải cuối năm sắp tới, hôn sự của Khương Hà và Thái tử cũng được đưa lên nhật trình.

Sau khi Khương Hà được bỏ cấm túc, từng đến trước mặt tỷ tỷ ta diễu võ dương oai, bị ta tát một cái rút về viện của mình, mấy ngày không dám ra khỏi cửa.

Con người ta, từ trước đến nay chỉ có một nguyên tắc, gặp người nói tiếng người, gặp quỷ nói tiếng quỷ.

Đối với loại người như Khương Hà, ta thậm chí cũng lười diễn trò với cô ta.

Nhưng mà, tâm trạng tốt của ta nhanh chóng bị phá hủy.

Mặc Tuyết nhảy đến chỗ Thái Tử.

Đúng thế, chính là Mặc Tuyết cổ quái kia.

Ta biết ngày đó đi diễn trò, nói vài câu là hữu dụng.

Lúc này, cô ả lập tức tiếp cận Thái tử điện hạ có thân phận cao quý, diện mạo như Phan An.

Loại nữ nhân này ta thấy nhiều. Họ luôn thích cùng người khác đoạt nam nhân, xem việc cướp được nam nhân của kẻ khác là vinh hạnh lớn. Nếu nam nhân không ai thèm đoạt thì họ sẽ bỏ qua ngay.

Mặc Tuyết thân phận quá thấp kém, chỉ có thể vào phủ Thái tử làm thông phòng, bất quá nghe nói cô ả rất được Thái tử sủng ái.

Ta nhìn vẻ mặt khẩn trương tham gia trạch đấu của Khương Hà lập tức cảm thấy vẹn toàn đôi bên!

Để cho hai nữ nhân thích cướp nam nhân người khác đi đấu với nhau đi!

Ta cược Khương Hà thắng. Dù sao, nàng ta cũng là muội muội duy nhất của ta.

23.

Từ sau khi Mặc Tuyết rời đi, Trì Quân Hạc như tỉnh ngộ, ngày ngày đến tướng phủ bái phỏng. Tỷ tỷ ta bảo rằng kiếp này mọi chuyện đã thay đổi.

Ta nhìn khuôn mặt hoàn mỹ của Trì Quân Hạc, phát hiện mình vẫn còn dư tình chưa dứt, bộ não chỉ biết yêu đương thật sự không thể khống chế trái tim mình.

Nhưng mà ta không để ý tới hắn.

Làm ơn đi! Lần này hắn có Mặc Tuyết, lần sau có thể là Bạch Tuyết, lần tới nữa có lẽ là Hồng Tuyết.

Ai mà chịu được.

24.

Đầu xuân năm sau, ta cập kê. Chính là độ tuổi hoa nở.

Tỷ tỷ mỗi ngày đều khen ta là đệ nhất mỹ nhân.

Thật đáng ghét, tỷ tỷ rõ ràng là đang nói dối.

Trên lễ cập kê, Bách Du đưa tới cho ta một lễ vật, sau khi mở ra tầng tầng lớp lớp giấy gói, ta chỉ nhận được một vòng tay mộc mạc.

Tiểu tử này, quen keo kiệt.

Tỷ tỷ định thân với tân khoa Trạng Nguyên. Trạng Nguyên kia quá ngốc nghếch. Trong mắt ta thì y không xứng với tỷ tỷ.

Y bất quá chỉ là may mắn mà thôi! Nếu không phải Thái tử cứ nhìn chằm chằm tỷ tỷ thì ta sẽ không đồng ý tên ngốc này cưới tỷ của ta đâu!

Điều ta không nghĩ tới là sau khi tỷ tỷ định thân thì Thái tử chẳng biết đứt dây thần kinh nào mà mỗi ngày đều kè kè bên cạnh ta. Ta lại không thể đánh hắn, chỉ có thể làm bộ không hiểu mấy lời tỏ tình của hắn.

“A Trúc muội muội, vòng tay của muội thật đẹp, đeo vào khiến tay muội càng thêm xinh...” Thái Tử nói.

“Vòng tay này là muội đi cầu thì nhặt được đấy, Thái tử ca ca thích nó sao?”

Thái tử lập tức nhăn mặt.

“Sơn hữu mộc hề mộc hữu chi, tâm duyệt quân hề quân bất tri. A Trúc muội muội thật là đầu gỗ.” Thái tử lại nói.

(Sơn hữu mộc hề mộc hữu chi, tâm duyệt quân hề quân bất tri: Theo nghĩa đen chính là - Trên núi có canh, cây có cành. Lòng này thích người, người chẳng hay. Được ví là một lời tỏ tình, để giải bày nổi lòng tương tư.)

Làm ơn đi, cặp mắt của hắn một chút tình cảm cũng không có, ngược lại còn rất dọa người.

“Đây là có ý tứ gì vậy Thái tử ca ca? Muội học kém, mẫu thân đánh muội rất nhiều lần, mỗi lần đều đánh đến trầy da tróc t.h.ị.t đấy.”

Có lẽ là nhớ tới chuyện cũ xấu hổ đêm nào đó nên Thái tử sờ sờ mũi rời đi.

Thái tử mới vừa đi, Trì Quân Hạc đã tới, vẻ mặt đau khổ nhìn ta: "A Trúc, nàng sao có thể sa đọa đến mức này?! Trước kia nàng không phải như vậy. Chẳng lẽ nàng vì tiền tài mà cam nguyện hầu hạ chung chồng cùng với muội muội của mình sao?”

Trì Quân Hạc vẫn đẹp như vậy, nhưng nếu hắn là kẻ ngốc thì tốt hơn.

25.

Sau khi Lê vương c.h.ế.t, lại xuất hiện mấy hoàng tử, nhưng đều bị Thái tử dùng phương thức cực kỳ đáng sợ chèn ép, còn có vài người bị làm cho tàn phế.

Thái tử có thể nói là như mặt trời ban trưa, nhưng mà Hoàng thượng sẽ không cho phép một nhà Thái tử uy hiếp chính mình, ngài đang âm thầm sửa trị Thái tử.

Thế cục trong triều thiên biến vạn hóa, ta lại thấy rất rõ ràng. Thái tử đời trước đã trở thành Hoàng đế rất nhiều năm, trên vạn người. Hắn trọng sinh lại thành dưới một người, ta xem hắn có thể chịu đựng được bao lâu.

Ngôi vị Hoàng đế có thể giao cho Thái Tử, nhưng tuyệt đối không chấp nhận việc bị Thái tử cướp đi.

Quả nhiên, Hoàng thượng đã ra tay. Ngài nâng đỡ Lục hoàng tử Bách Yến, một tiểu hoàng tử mới mười tuổi.

Hoàng thượng có tổng cộng sáu người con trai, lão đại Lê vương đã c.h.ế.t, lão nhị là Thái Tử, lão tam Tấn vương đã bỏ của chạy lấy người, lão tứ và lão ngũ bị Thái tử làm cho tàn phế, cũng chỉ còn lại một tiểu lão lục.

Lão Lục đáng thương, ngay cả đối thủ là ai còn chưa hiểu, cả ngày đi theo phía sau Thái tử, một tiếng nhị ca, hai tiếng nhị ca, đúng là đồ ngốc mà.

26.

Ngày tỷ tỷ đại hôn với tân khoa Trạng Nguyên, mười dặm hồng trang. Tỷ tỷ ta là thiên kim quý nữ, phô trương thế này ta còn cảm thấy chưa đủ lớn.

Mà trước ngày đại hôn, ta lén lút đi gặp tiểu Trạng Nguyên sau lưng tỷ tỷ.

Thái tử mang theo Khương Hà cùng Mặc Tuyết tới dự lễ. Hai nữ nhân này giả bộ tỷ muội tình thâm, nhưng ánh mắt như đao kiếm muốn đoạt m.ạ.n.g đối phương, không cách nào che giấu được.

Ta nghe nói Mặc Tuyết đã bị muội muội của ta phá hủy thân thể, không bao giờ có thể mang thai.

Đương nhiên, phản kích của Mặc Tuyết cũng rất đặc sắc. Cô ả gần đây làm xà bông thơm gì gì đó, giúp Thái tử kiếm được không ít tiền, dựa vào xà bông thơm, hung hăng tát nát mặt Khương Hà.

Thái Tử nhìn chằm chằm ta cười: “A Trúc muội muội càng ngày càng xinh đẹp, mềm mại. Vị trí Thái tử phi vĩnh viễn là dành cho muội.”

Hắn dạo này nói năng có phần trắng trợn hơn rất nhiều.

Khương Hà rốt cuộc là thứ muội của ta. Cô ta cùng ta đến giúp tỷ tỷ trang điểm.

Khương Hà đột nhiên nói: "Trưởng tỷ thật là có phúc, tân khoa Trạng Nguyên dung mạo tuấn mỹ, ngay cả nhị tỷ đã quen nhìn mỹ nhân cũng bị mê hoặc.”

Tỷ tỷ chỉ nhìn mình trong gương đồng, cũng không thèm cho Khương Hà một cái liếc mắt.

Khương Hà không ngừng cố gắng: "Tối hôm qua, muội muội vừa vặn nhìn thấy nhị tỷ cùng tân khoa trạng nguyên đối nguyệt uống rượu, có lẽ là sớm cùng tỷ phu liên hệ tình cảm, đại tỷ cùng nhị tỷ tình cảm thật tốt.”

Tỷ tỷ nhấp son môi, khẽ mở môi đỏ: "Khương Hà, ngươi đừng ép ta tát ngươi vào ngày đại hỉ.”

Sắc mặt Khương Hà đen như đáy nồi.

Hôm qua, ta có đi tìm tân khoa Trạng Nguyên. Ta không ngờ lại bị Khương Hà bắt gặp.

Nhưng cô ta làm sao biết được?

Ta thật sự nghĩ tới nghĩ lui cũng nghĩ không ra.

Ta nhìn về phía tỷ tỷ, lại nhận được ánh mắt tín nhiệm của tỷ ấy. Vẫn là ánh mắt tỷ dành cho ta suốt bao năm qua

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play