Kế tiếp, Doãn Thực và Doãn Quốc Hào luân phiên hát, một bài nhạc thịnh hành, một bài kinh kịch, tiếp đó nữa, Doãn Quốc Hào đòi chọn nhạc Đặng Lệ Quân, sau đó ông ngồi ngay trước màn hình, hát hết bài này tới bài khác, cuối cùng hát đi hát lại bài “Câu chuyện thành phố nhỏ”.
Doãn Đình nhìn ba, nói với Cừu Chính Khanh: “Mẹ em thích nhất là Đặng Lệ Quân. Lúc còn sống, mẹ nghe đi nghe lại nhạc của bà ấy không chán. Sau khi mẹ mất, đổi thành bố nghe, cũng nghe đi nghe lại”.
Lúc này thì Doãn Thực nghe chán rồi, nói với Doãn Quốc Hào: “Bố nghỉ chút đi, để con hát với nào”.
“Ngồi qua một bên đi.” Doãn Quốc Hào không chịu nhường, Doãn Thực ỉu xìu quay lại chỗ ngồi.
Cừu Chính Khanh hiểu rồi, thì ra ông Doãn mới là người chiếm micro. Vậy anh thua người lớn, cũng không tính là mất mặt.
Đêm hôm đó cả nhà lại cùng nhau ăn cơm, Doãn Quốc Hào trò chuyện với Cừu Chính Khanh, hỏi trong nhà anh còn những ai, quan hệ với họ hàng thế nào. Cừu Chính Khanh trả lời từng câu một. Doãn Thực nói khẽ với em gái: “Đây mới là chủ đề nói chuyện bình thường khi bố vợ gặp mặt chàng rể này”.
Doãn Đình cũng nghĩ vậy. Cô thấy bố mình nghe xong hoàn cảnh của Cừu Chính Khanh, sắc mặt vẫn bình thường, hoà nhã dễ gần, cô khó giấu được sự vui mừng, gắp rau cho bố nịnh nọt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play