Doãn Quốc Hào không dừng lại trước mộ bố mẹ Cừu Chính Khanh quá lâu, ông chỉ nói chúc mừng năm mới, để lại một bó hoa, sau đó đi đến trước mộ vợ mình. Ông đứng ở đó rất lâu, không biết đã nói gì với mẹ Doãn Đình. Sau đó, cả nhà họ cùng nhau đến công viên.
Doãn Quốc Hào nói tên công viên đó cho Cừu Chính Khanh. Tuy nhiên, anh chưa từng đến nên không biết đường, do vậy đã nhập sai tên đường trên hệ thống chỉ đường điện tử. Doãn Đình phải chỉ đường cho Cừu Chính Khanh thì mới tìm được đến nơi.
Mùng một Tết, công viên rất náo nhiệt, đông vui hơn nhiều so với tưởng tượng của Cừu Chính Khanh. Anh còn chưa kịp thích ứng.
Doãn Đình tràn đầy sức sống, chạy khắp nơi. Cô mua nước, mua đồ ăn cho họ, giúp họ chụp hình. Doãn Đình còn kéo Cừu Chính Khanh chơi cầu trượt. Doãn Quốc Hào cười không khép miệng, nhìn con gái vui chơi. Cuối cùng Cừu Chính Khanh bại trận trở về, đổi Doãn Thực ra chơi với Doãn Đình, Cừu Chính Khanh ngồi bên cạnh Doãn Quốc Hào, trò chuyện với ông.
Doãn Quốc Hào cười nói với anh: “Công viên này thay đổi nhiều quá. Mấy giàn hoa và vật trang trí này tháng trước còn chưa có, do Tết nên người ta mới trang trí lại đó”.
Vậy sao? Cừu Chính Khanh cười trừ. Anh không biết, anh ở thành phố này bao nhiêu năm, nhưng chưa từng đến công viên. Lúc còn đi học anh cũng ít đi chơi. Mà đâu, phải nói là chưa từng đi. Sau khi đi làm càng không bao giờ hẹn khách hàng ra công viên bàn bạc, cho nên cũng không tránh khỏi việc anh không biết đường.
Doãn Quốc Hào nhìn ra được điều đó, hỏi anh: “Cậu chưa đến đây bao giờ à?”.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT