Xin Hãy Nghiêm Chỉnh Chút

Chương 47


1 tháng

trướctiếp

Anh giúp Doãn Đình mở cửa xe, Doãn Đình vừa leo lên xe vừa nói: “Em mua thịt dê xào hành lá, thịt heo om, thịt hầm đậu que, còn có một món gỏi và rau xào.” Thịt dê? Cừu Chính Khanh cứng người, đóng cửa xe lại. Doãn Đình vẫn đang phấn khởi: “Tiệm ăn này có rất nhiều món, em rất ít khi ăn mấy loại thức ăn nhanh như vậy, hy vọng là ngon.”
“Ừ, nhiều người xếp hàng thế cơ mà, chắc không tệ đâu.” Cừu Chính Khanh khởi động xe. Thịt dê thì thịt dê, cô ấy vui vẻ như vậy, không thể khiến cô ấy mất hứng được.
Hai người về đến nhà Cừu Chính Khanh, vừa vào cửa đã nghe thấy tiếng của mèo Đại Đại trong phòng.
Doãn Đình vừa thay giày vừa hét lớn: “Đại Đại, tao đến rồi.” Sau đó, cô lập tức chạy vào phòng của con mèo đó.
Cừu Chính Khanh xách đồ vào trong bếp rồi trở vào phòng của Đại Đại. Một người một mèo đang chơi với nhau. Doãn Đình ôm mèo Đại Đại rất thân mật, còn dụi mặt lên đầu nó: “Mày sống ở đây tốt không? Hôm nay có nhớ tao không?”
Mèo Đại Đại đưa chân ra làm động tác cứu mạng, muốn thoát ra khỏi vòng ôm quá chặt này của cô. Cừu Chính Khanh nhìn cảnh tượng này, cảm thấy thỏa mãn trong lòng. Anh kiểm tra thức ăn và nước uống của Đại Đại trong bát, con mèo ngốc này đã ăn sạch đồ ăn khô rồi, nước cũng uống không ít. Căn phòng do vẫn luôn đóng cửa, không thông gió nên hơi hôi. Anh vừa kiểm tra nhà vệ sinh, tên nhóc này thả không ít “mìn.” Nó còn chôn giấu rất đàng hoàng nữa.
“Nó ăn rất nhiều.” Cừu Chính Khanh mở cửa ra cho thông thoáng. Ra dấu cho Doãn Đình biết anh đổ bao nhiêu thức ăn, “Nó ăn hết sạch rồi. Không sao chứ, nó còn nhỏ thế cơ mà?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp