Cừu Chính Khanh không nghĩ là con mèo này sẽ hiểu, nhưng anh vẫn chớp chớp mắt với nó, mèo Đai Đại không có phản ứng gì, cô đang dựa rất sát vào anh, tiệp tục nói tốt cho mèo Đại Đại: “Nó hiểu đấy, nó biết là anh sẽ thu nhận nó.”
Cừu Chính Khanh cười, dáng vẻ hơi căng thẳng của cô cũng rất đáng yêu. Anh chớp chớp mắt với cô, cô cũng chớp lại hai cái, ý cười của anh càng thêm đậm.
“Bây giờ chúng ta đi được chưa? Còn phải chuẩn bị những gì?” Anh hỏi cô.
“A, đúng rồi!” Doãn Đình nhảy lên, “Chúng ta qua trạm thú ý kia mua ít đồ cho Đại Đại đi. À mà anh đang đi đâu thế? Có việc à? Bây giờ đến chỗ anh có được tiện không?”
“Tôi....tình cờ đi ngang qua đây thôi. Không có việc gì, bây giờ tiện lắm.” Tất nhiên Cừu Chính Khanh sẽ không nói rằng hôm nay mình bị kích động, cho nên cố ý lái xe đến gần khu chung cư để chặn đón cô.
“Tốt quá.” Doãn Đình rất vui, cô xách cái lồng lên đi về phía trạm thú y. Cừu Chính Khanh đón lấy cái lồng: “Để tôi cầm cho.” Anh nhấc xem thử trọng lượng, “Tên nhóc này không nhẹ chút nào.”
Doãn Đình cười ngọt ngào, cô rất vui vì mèo Đại Đại đã có nơi trú thân. “Mỗi ngày đều được ăn no, nó rất cứng cáp.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT