Đi được nửa đường, anh lấy điện thoại ra gọi, máy vẫn cứ bận. Tốt, rất tốt. Anh tính gọi thêm lần nữa, nếu vẫn không gọi được, anh sẽ gọi cho Doãn Thực. Tóm lại là bất luận thế nào, hôm nay anh phải gặp được cô.
Chạy qua một con đường, anh lại gọi, lần này vẫn là tiếng “tút” dài. Anh bắt đầu lo lắng, vô cùng lo lắng. Không phải cô xảy ra chuyện gì chứ? Vừa nghĩ xong, anh thấy trên băng ghế ven đường có một bóng dáng quen thuộc đang ngồi.
Doãn Đình!
Cừu Chính Khanh vừa mừng vừa lo, suýt chút nữa thì lập tức phanh lại. May mà lí trí vẫn còn đó, anh từ từ tấp xe vào lề đường, dừng ngay trước mặt Doãn Đình.
Doãn Đình không chú ý đến anh, cô còn đang bận nói chuyện điện thoại.
Hôm nay anh gọi nhiều cuộc như thế, chắc không phải đều ngay lúc cô đang gọi điện chứ? Cừu Chính Khanh sầm mặt, anh bước xuống xe, khóa cửa xe lại, bước đến trước mặt Doãn Đình.
“Tiểu Đình.” Thở phào nhẹ nhõm, anh gặp được cô rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT