Vốn dĩ Úc Nam Diễn xuống máy bay nên trực tiếp tới công ty, chẳng qua anh nghĩ nghĩ vẫn là tới gặp Khương Tri Ngôn một lần trước, rốt cuộc chuyện này cũng rất quan trọng.

“Mùng 3 tết, tôi sẽ dẫn em đi Úc gia, nếu em biểu hiện tốt, thời gian thử việc có thể kết thúc trước.”

Lời này vừa ra, đôi mắt Khương Tri Ngôn chợt sáng lòe lên một phần, thời gian thử việc lương bị giảm 20%, đừng có nhìn như kém không lớn, nhưng khi con số biến thành 10 vạn, một trước một sau kém tới 2 vạn tệ lận!

2 vạn tệ đại biểu cho cái gì?

Đây là mấy mét vuông nhà hạng ba hạng tư, là 1 tháng tiền lương mà trước đây Khương Tri Ngôn liều sống liều chết kiếm được!

“Không thành vấn đề, tôi nhất định biểu hiện thật tốt!”

Trước mặt lực lượng tiền tài, Khương Tri Ngôn nháy mắt tràn ngập nhiệt tình.

Sớm kiếm tiền sớm về hưu, sớm về hưu sớm hưởng thụ.

Có tật xấu sao? Hoàn toàn không có!

Nhưng mà hiển nhiên, tiền của Úc Nam Diễn cũng không phải dễ kiếm như vậy.

Úc gia, thật sự rất phức tạp.

Úc Nam Diễn lấy di động ra, trao đồng phương thức liên hệ với Khương Tri Ngôn và đồng thời cũng tỏ vẻ ngày thường anh rất bận, nếu có việc gấp tốt nhất hãy liên hệ Triệu Đào trước.

Ngụ ý, không có việc gì đừng phiền anh.

Được đến bong bóng xanh lá của đại lão, Khương Tri Ngôn nhanh chóng gật đầu, sau đó đồng ý lời mời kết bạn của cái vị chân dung là logo Nam Hằng, tên chỉ là một chữ Úc đơn giản này.

Nói ra ai dám tin chứ, là Úc Nam Diễn chủ động xin kết bạn với cô!

Dãy số bong bóng xanh lá này của mình nháy mắt thôi mà cách điệu cũng không giống nhau, nếu mà bán thì có giá bao nhiêu nhỉ?

Phát hiện Khương Tri Ngôn tựa hồ lại đang thất thần, Úc Nam Diễn thu hồi di động, đứng dậy chuẩn bị rời đi, nhưng như là lại nhớ đến gì đó, quay đầu bổ sung một câu, “Buổi tối tôi sẽ về đây, nhưng em không cần chờ tôi.”

“Yên tâm, tôi chắc chắn sẽ không chờ anh.”

Úc Nam Diễn: “……”

Phản ứng lại được mình đã buột miệng thốt ra cái gì, Khương Tri Ngôn lập tức lộ ra nụ cười tươi, ý đồ che giấu mà tô bổ, “Ha ha, thật ra là tôi ngủ khá sớm, ha ha.”

Úc Nam Diễn sâu sắc mà nhìn thoáng qua Khương Tri Ngôn, thiếu chút nữa nhìn cho ý cười trên mặt người nào đó cũng không giữ được, anh tất nhiên sẽ không so đo chút việc nhỏ này, hơn nữa căn cứ theo hợp đồng, sự đúng mực và khoảng cách này đúng là những gì mình kỳ vọng.

Rất có tinh thần khế ước, Khương Tri Ngôn tiễn Úc Nam Diễn ra tới cửa, nhìn theo anh rời đi rồi mới dịu dàng cười, tỏ ý mình lên lầu thay quần áo trước đã trong ánh mắt có chút vui mừng của quản gia Lâm.

“Khương tiểu thư, công việc của thiếu gia thật sự rất bận, cô không nên trách cậu ấy không có bao nhiêu thời gian ở bên cô.”

Hẳn là cảm thấy tiểu tình lữ mấy ngày không gặp cứ vậy mà vội vàng gặp nhau không được nửa tiếng lại chia lìa là một chuyện vô nhân đạo, quản gia Lâm lập tức giải thích thay Úc Nam Diễn một câu.

“Không sao hết, tôi hiểu Nam Diễn.”

Làm bạn gái tốt nhị thập tứ hiếu, Khương Tri Ngôn thiện giải nhân ý lại lần nữa được đến nụ cười tươi vui vẻ của quản gia Lâm, còn nhiều thêm vài phần thật tình so với lần trước.

—— Bận đi, càng bận càng tốt. Ai thích thấy ông chủ suốt cả ngày chứ, mò cá chơi di động không thơm hơn sao.

Khương Tri Ngôn lên lầu, mò lấy từ trong 3 cái túi to những món ăn vặt khi xem phim như khoai lát, coca, khô bò vân vân.

Không có những món này, vui sướng thiếu mất ít nhất một nửa, đồ ăn Úc gia ngon thì đúng ngon, nhưng mà người ấy à, luôn là thích ăn trong chén, nhìn trong nồi.

Chờ thu thập xong xuôi những cái đó, Khương Tri Ngôn mới lại nhìn đến phần quà Úc Nam Diễn mang về kia.

Chỉ túi đựng thôi đã thấy rất đắt, trên đó còn có một cái logo nước ngoài mà Khương Tri Ngôn không biết.

Cô cầm di động tra xét trước một chút.

Một lát sau, Khương Tri Ngôn buông di động, ôm lấy tâm tình khôn kể mở ra từng lớp đóng gói, bên trong quả nhiên là một khoản đồng hồ kinh điển nhất của nhãn hiệu này.

Giá cả à, xấp xỉ cỡ cái xe cô trúng thưởng trước đó.

Khương Tri Ngôn bắt đầu tự hỏi, chờ khi hợp đồng 3 năm kết thúc, mấy món hàng xa xỉ này…… Mình hẳn là không cần trả lại đi?

*

Rạng sáng 1 giờ, Úc Nam Diễn trở lại biệt thự.

Cả người anh tản ra áp suất thấp, không biết có phải việc ở công ty không thuận lợi không.

Quản gia Lâm bước nhanh tiến lên nhận lấy áo khoác của Úc Nam Diễn, “Thiếu gia, cậu tắm rửa trước hay là ăn chút gì đó trước?”

“Cô ấy ngủ rồi?”

Úc Nam Diễn không trả lời vấn đề của quản gia, ngược lại là trực tiếp cho một cô ấy để thay thế, nghe ra có chút không đầu không đuôi, nhưng đầu óc quản gia Lâm nháy mắt vận chuyển liền hiểu được, “Vâng, vào lúc 10 giờ Khương tiểu thư đã đánh tiếng với tôi một câu, hẳn là ngủ rồi.”

Vốn tưởng rằng trong đoạn tình cảm này, thiếu gia hẳn là ở một phía được lấy lòng, nhưng nhìn thái độ trong mấy ngày nay và còn cả biểu hiện hiện tại của Khương tiểu thư, thiếu gia nhà ông hẳn sẽ không phải mới là……

“Mấy ngày nay cô ấy ở thế nào?”

Quản gia Lâm bị đánh gãy não bổ kịp thời lập tức treo lên một nụ cười ấm áp, “Mấy ngày nay, đại bộ phận thời gian Khương tiểu thư đều ở trong phòng, ngẫu nhiên ra ngoài mua đồ hoặc là chơi đùa với Daniel và Lilith, nhìn hẳn là còn tốt.”

Hoặc là nói, thích ứng rất tốt.

Không bắt bẻ gì với ăn dùng, sẽ không vì đột nhiên thay đổi hoàn cảnh tốt hơn mà chân tay co cóng, không phóng khoáng.

Quần áo của Khương Tri Ngôn đều là quản gia Lâm chuẩn bị, nhưng mặc thế nào thì cứ xem chính cô, chí ít thì trong 2 ngày này quản gia Lâm có thể nhìn ra được phẩm vị phối hợp cách ăn mặc của Khương Tri Ngôn không tệ, không phải cái loại thẩm mỹ của nhà giàu mới nổi kia.

Úc gia làm thế gia trăm năm, chướng mắt nhất là cái loại thổ hào kia, hơn nữa Úc Nam Diễn chính là chưởng môn nhân đời kế tiếp của Úc gia, vợ của anh cũng không thể qua loa.

Hai hôm nay quản gia Lâm cũng lục tục bẫy ra được từ trong miệng Khương Tri Ngôn, biết được cô là con gái một trong nhà, cha mẹ đều là giáo viên tiểu học, chính cô tốt nghiệp khoa tiếng Trung đại học A.

Điều kiện như vậy tuy không tính là gì khi so với Úc gia, nhưng mà cũng xem như gia đình trong sạch, so với cái vị kia của nhị gia, không biết tốt hơn bao nhiêu lần!

Đương nhiên, mấu chốt nhất vẫn là biểu hiện của Khương Tri Ngôn trong 2 hôm này, làm quản gia Lâm lại đánh giá cô cao hơn 1 phần, cho nên khi Úc Nam Diễn hỏi tới ông không khỏi truyền đạt phần yêu thích này ra.

Bước chân Úc Nam Diễn không ngừng, nhìn thấy bộ dáng này của quản gia Lâm liền biết biểu hiện của Khương Tri Ngôn rất tốt, mà phần tốt cũng sẽ nương miệng quản gia Lâm truyền vào trong tai Úc lão gia tử.

“Vậy là tốt rồi, bên Liễu Liễu còn nhờ chú Lâm chiếu cố nhiều hơn.”

Chú Lâm không giống với quản gia bình thường, mấy thế nhà ông ấy đều là người của Úc gia, có thể nói là trung phó trong trung phó*, dù có là Úc Nam Diễn thì đối với vị trưởng bối này cũng là khách khách khí khí.

*: phó ở đây là chỉ người hầu cận, người trợ thủ.

“Thiếu gia lời này của cậu……” Tiếng nói chuyện của hai người dần dần đi xa, trong một vài người hầu còn chưa ngủ yên lặng trao đổi ánh mắt.

Trong cái biệt thự này, chỉ người hầu không thôi đã hơn 50 người, thật ra không ít người vẫn là đã làm ở Úc gia hai ba đời.

Thái độ của Úc Nam Diễn trên trình độ nào đó cũng quyết định thái độ của đám người hầu này.

Hiện tại xem ra, đối với vị Khương tiểu thư này bọn họ còn phải để tâm nhiều hơn.

Sau khi Úc Nam Diễn đi công tác về, cuộc sống của Khương Tri Ngôn cũng không có biến hóa gì, hai người cơ hồ không gặp mặt được.

Khương Tri Ngôn ngủ đến hơn 8 giờ mới tỉnh, Úc Nam Diễn sớm đã đến công ty.

Đêm khuya khi anh trở về, Khương Tri Ngôn dù cho không ngủ cũng sẽ không mở cửa nghênh đón, 3 ngày liên tục, rõ ràng là người sống cùng 1 mái hiên, lại sinh sôi mà chưa gặp mặt được một lần.

Làm người ngoài như quản gia Lâm đây cũng có chút nôn nóng, trong tối ngoài sáng ám chỉ Khương Tri Ngôn rằng người nào đó là 6 giờ rưỡi sáng rời giường, vận động nửa tiếng lại tắm rửa ăn sáng.

“Úc thiếu gia vẫn luôn ăn sáng một mình, tôi thấy gần đây khẩu vị của thiếu gia cũng không tốt lắm, nếu Khương tiểu thư có thể bồi cậu ấy nhiều hơn, thiếu gia nhất định sẽ rất vui vẻ đi.”

Chú Lâm, chú biết những lời như “Thiếu gia nhất định sẽ rất vui vẻ đi” này đã bị liệt vào một trong những câu thoại trích lời nhả rãnh bá tổng không.

Được rồi, chú Lâm không biết.

Ông ấy chỉ là chân thành mà kỳ vọng Khương Tri Ngôn chủ động chút.

Cảm thấy mình mấy ngày nay đích xác là cũng có chút tiêu cực lãn công, Khương Tri Ngôn sám hối tí ti trong một giây, “Con cũng là sợ quấy rầy Nam Diễn, anh ấy bận đến vậy mà.”

“Không quấy rầy, không quấy rầy!”

“Vậy tối nay con chờ Nam Diễn về đi.”

Ngủ muộn đơn giản hơn dậy sớm nhiều, lại nói tiếp thì thật ra Khương Tri Ngôn ngủ cũng không sớm, từ khi không cần đi làm, giữa trưa lại có thời gian ngủ sung túc nữa, mấy ngày nay Khương Tri Ngôn đều là cỡ 12 giờ mới ngủ.

Ai biểu cái thế giới này tuy đại thể khá tương tự với thế giới trước của cô, nhưng mà lại có khác biệt không nhỏ chứ, ví dụ như rất nhiều phim truyền hình mới, cả tiểu thuyết và manga anime nữa.

Khương Tri Ngôn tựa như chuột rớt chĩnh gạo, một không khống chế liền…… Khụ khụ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play