Sau khi Đường Tiêu Tiêu trần qua xương ống và xương sườn với nước sôi thì mang đi hầm.
Các thanh niên trí thức khác đều đang làm việc, cô bắt đầu chiên mỡ lợn bằng một cái nồi khác.
“Thanh niên trí thức Đường có ở đây không?” Giọng của bác Thôi vang lên.
“Bác à, có chuyện gì vậy ạ?” Đường Tiêu Tiêu từ phòng bếp đi ra.
“Bác thấy cháu nấu cơm không có rau xanh, nên định mang sang cho cháu một ít.” Bác gái đặt rau lên bàn ở gian nhà chính.
“Bác gái, hết bao nhiêu tiền, cháu đưa tiền cho bác.”
“Chỗ này thì tốn bao nhiêu tiền đâu, chỉ có chút xíu…. Thôi bác còn phải về nhà trông cháu nữa, bác về đây.” Bác Thôi khoác giỏ trúc đi về như thể sợ bị cô đuổi theo vậy.
“Con người của bác Thôi khá tốt.” Đường Tiêu Tiêu đi vào gian nhà chính thì nhìn thấy một ít rau xanh và một quả mướp, còn có mười trái ớt xanh, tuy không nhiều nhưng cũng là tấm lòng của bà ấy.
Sau khi mỡ lợn chảy ra, cô làm món sườn kho. Người ở thời đại này không thích ăn xương sườn mà họ đều thích ăn thịt mỡ, càng béo càng ngon.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT