“Cô... cô đừng khóc nữa... là tôi sai... tôi xin lỗi cô.”
Đường Tiêu Tiêu quay mặt đi, vẫn cúi đầu, móng tay bấu mạnh vào lòng bàn tay, Tống Cảnh Chi vừa khéo bắt gặp những giọt nước mắt lớn như hạt đậu trên mặt cô rơi xuống làn váy.
“Cô đừng khóc mà... tôi không biết dỗ, tôi chỉ cảm thấy giờ ai cũng khó khăn hết... tôi…”
“Vậy nếu không như thế này đi, thuận tiện mỗi ngày tôi đến đưa canh, tôi ở lại ăn cơm chung với nhà anh luôn có được không?” Cô ngẩng đầu nhìn Tống Cảnh Chi, ánh mắt trong suốt.
Trong mắt cô vẫn còn đọng nước mắt, Tống Cảnh Chi cảm thấy dường như trong lòng hơi nhói lên.
“Anh không cần đưa tiền cho tôi, tôi cũng không cần tiền cho anh, vậy được chứ?” Cô nghiêng người về phía trước một chút.
Tống Cảnh Chi cảm giác như vừa ngửi thấy mùi hoa dành dành thơm ngát, hơi choáng váng gật đầu: “Được.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT