Joyce Ilyushin, chính là người chặn mặt Phi Du vào buổi sáng cũng là đích thiếu gia nhân ngư nhà bá tước Ilyushin. 
Bởi vì nội tâm có quỷ*, bị nhị hoàng tử dọa một, không dám tiếp tục lưu lại chất vấn Phi Du, đồng thời chạy trối chết trốn về phòng dành cho khách. 
*là có tật giật mình đó, làm chuyện xấu đương nhiên sợ bị bắt thóp. 
Trở lại phòng cho khách, không còn người ngoài, gương mặt nguyên bản đang tái nhợt nhanh chóng đổi thành đỏ bừng —— bị chọc tức.
“Tiện dân! Cái tên tiện dân đáng chết!”
Nhân ngư tự nhiên so với nhân ngư cải tạo mạnh và trân quý hơn nhiều, có thể tự do thay đổi giữa hai chân và đuôi cá, nhưng thời hoạn chỉ có sáu tiếng đồng hồ một ngày. So với hình thái là nhân loại có hai chân thì đuôi cá bản thể cho bọn họ cảm giác cành thêm nhẹ nhàng thoải mái. 
Cho nên ngồi trong phòng cho khách một lát Joyce Ilyushin liền biến cặp chân trắng nõn thành một cái đuôi cá màu xám nhạt. Phần váy đuôi cá còn có những vật trang trí tinh xảo xa hoa, nguyên bản đuôi các màu xám không có điểm gì đặc biệt, nhưng những vật lấp lánh ấy đẹp lên không ít. 
Nhưng mà chủ nhân của chiếc váy đẹp đẽ xoa hoa mang trên đuôi cá nhạt nhẽo ấy đang xoa xoa váy, là Joyce đang tức giận đến mức hận không thể rút gân lột da của Phi Du mang lên chiên, còn thân xác thì chà đạp giày vò. 
Nhìn chiếc váy tinh xảo do vị đại sư nổi danh tinh tế thiết kế sắp bị Joyce xoa thành dẻ lau, bất quá dành lời tán thưởng cho vị đại sư kia một chút, chất liệu may mặc lên chiếc váy ấy thực tốt, bị vị thiếu gia Ilyushin này giày vò lăn lộn đến thế cũng không nhàu nát rách rưới. 

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play