Thiêu Tâm

Chương 10: Có tâm sự sao?


1 tháng

trướctiếp

Có thể nghe được một câu này của Phó Nam Ngạn, trong lòng Trì Chiếu cực kỳ vui vẻ, sao có thể cảm thấy phiền phức được chứ. Lúc thu dọn đồ đạc còn cố ý để lọ dầu tại một vị trí dễ thấy nhất trong balo, đến lúc cần là nhanh chóng lấy được.
Các khoa đều phải cử người đi tới nông thôn, tập hợp lại thành một đoàn người. Sáng sớm hôm sau, cả đội bác sĩ và y tá tập trung ở cổng bệnh viện, còn có cả lãnh đạo tới tiễn bọn họ.
Những dịp như này đương nhiên không thể thiếu ảnh chụp tập thể.
“Cái cậu thực tập cao cao kia đứng dịch sang chút nữa đi, đúng đúng, dựa gần vào chỗ giáo sư Phó ấy.” Nhiếp ảnh gia chỉ vào Trì Chiếu, hất hất ngón tay ra hiệu chỉ hướng cho cậu, dáng người Trì Chiếu lại cao, cứ nhích tới nhích lui một lúc vừa khéo lại biến thành đứng ngay bên cạnh Phó Nam Ngạn. Ở trong giữa đám người, cậu có nhiệm vụ cầm bảng hiệu, trên đó có in biểu tượng và khẩu hiệu của bệnh viện số Năm.
Chụp ảnh không phải là một chuyện dễ dàng, huống chi lại còn là chụp ảnh tập thể, chỉ cần bất cứ ai có một động tác nhỏ cũng sẽ gây ảnh hưởng lớn đến tấm hình. Nhiếp ảnh gia lăn lộn tới lui nửa ngày, nụ cười trên mặt mọi người cũng đều trở nên cứng đờ cả rồi. Trì Chiếu đứng ở giữa cầm bảng hiệu, ấn tượng sâu nhất lại là mùi gỗ trầm hương nhàn nhạt trên người giáo sư Phó, cậu không nhịn được mà lén lút hít vào, mùi hương như có như không cứ quanh quẩn thật lâu trong hơi thở. 
“Tấm cuối nào, thêm tấm nữa… Được rồi!”
Nhiếp ảnh gia ra hiệu OK với bọn họ, lúc này Trì Chiếu mới phát hiện tay cầm bảng hiệu của mình cũng đã tê cứng cả rồi, cậu cử động tay đưa bảng hiệu lại cho người phụ trách, nhiếp ảnh gia ở bên cạnh cười chớp mắt với cậu: “Không tồi nha cậu nhóc, rất ăn ảnh đấy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp