CHƯƠNG 10.
Hành động nhai nuốt trên miệng dần trở nên máy móc. 'Tách' một tiếng, một giọt nước mắt rơi xuống. Lâm Bối Bối hít mũi, cố nén cơn nghẹn ngào trong cổ họng, trong đầu dường như có hình ảnh gì đó vụt qua.
Đó là khi họ mới đến thành phố này, lúc ấy cô mới bốn tuổi, được người đó bế đi tìm phòng thuê, rồi ngửi thấy một mùi thơm ngào ngạt. Cô nói đó là mùi thịt, cô muốn ăn.
- Bối Bối muốn ăn thịt à? Được rồi, ba dẫn con đi ăn nhé.
Tìm kiếm một hồi thì đến một quán ăn, họ gọi một phần cơm và một phần thịt kho tàu, ông cứ thế đút cơm cho cô ăn, còn mỉm cười hỏi:
- Bối Bối, thịt có ngon không con?
- Ngon lắm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT