Trên hành lang yên tĩnh hồi lâu, Trần Ngật đứng trước cửa sổ hành lang, đối diện là những túp lều xanh biếc như sườn núi, trong bóng đêm, những bóng người lờ mờ đi đi lại lại.
Anh chống hai tay lên cửa sổ một lúc, cuối cùng vẫn mặc áo khoác rách bươm kia vào, quay đầu lại nói: “Về đơn vị trước đã, chuyện khác để lúc nào cứu viện xong thì nói sau.”
“Rõ!”
Thẩm Du nhanh chân theo kịp tốc độ của Trần Ngật, giọng điệu lo lắng: “Trước khi tới đây Tiểu Chu đã vượt qua sát hạch tổng hợp của đội, đơn xét duyệt đã giao cho chỉ đạo Dư rồi, bây giờ…”
“Về rồi nói sau.” Nét mặt Trần Ngật bình tĩnh, bước nhanh như gió, lúc đi đến bãi đất trống ở bên ngoài tình cờ gặp Nguyễn Miên quay lại sau khi dỗ Tiểu Hồ xong, bước chân dừng lại.
Thẩm Du thấy bọn họ có chuyện muốn nói nên đi trước.
Nguyễn Miên ngẩng đầu nhìn anh, trong mắt là tơ máu do mệt mỏi và thức đêm quá độ tạo thành: “Bác sĩ Lâm đã kiểm tra cho cậu xong rồi à?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT