Ăn xong, Tống Cảnh và Trần Thư Du ở lại một lúc. Nguyễn Minh Khoa lấy trà quý của mình ra, ở đó bận rộn pha trà.
Nguyễn Miên và Trần Ngật ngồi trong phòng khách. Cả hai đều cúi đầu chơi di động của mình. Mùi trà thoang thoảng trong không khí bay tới đây.
Trần Ngật hít nhẹ một cái.
Nguyễn Miên nghe thấy, ngẩng đầu hỏi anh, “Anh đoán được đấy là trà gì không?”
Trần Ngật quay sang, tính cảnh giác của Nguyễn Miên đã lên tới 100%, cô dịch sang bên cạnh theo bản năng. Anh cong môi, “Không đoán được, mũi anh đâu phải mũi chó.”
Cô chuyển ghế ra xa anh một chút, nhưng ngẩng lên thấy mắt anh phiếm hồng thì lại mềm lòng, “Anh có muốn vào phòng ngủ một lúc không?”
“Không cần đâu.” Ngón tay Trần Ngật đè lên đuôi mắt, “Chắc lát phải về rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT