Nhưng mà Lâm Tố không thể khiếu nại Đào Mục Chi, bởi vì Đào Mục Chi là hộ cá thể, tự mình mở quán tự mình làm việc.
Nhưng cũng may mắn là sau khi bị cô cảnh cáo hết lần này đến lần khác, lực tay của Đào Mục Chi đã biết kiểm soát hơn, sau đó không khiến cô quá đau đến mức kêu lên nữa, chỉ còn lại thoải mái và khoan khoái nhẹ nhàng.
Lâm Tố vốn đã mệt chết, được mát xa xong cơ thể hoàn toàn thả lỏng, cơn buồn ngủ cứ thế ập đến. Cô chôn mặt vào mặt đệm mềm mại, nhắm mắt ngủ.
Đào Mục Chi ngồi ở bên giường, tiếp tục mát xa toàn thân cho Lâm Tố. Trước đó Lâm Tố kêu không ngừng, còn gây ra vài “trở ngại” với công tác của hắn, sau đó thì hắn không dùng mấy sức nữa.
Đơn giản mát xa như vậy, còn chưa kết thúc, Đào Mục Chi đã nghe thấy tiếng hít thở đều đều của Lâm Tố.
Tiếng hít thở đều đặn giữa đêm tối đặc biệt đem lại một loại cảm giác khiến người ta an tâm. Đào Mục Chi ngừng lại động tác, hơi cúi đầu nhìn Lâm Tố chôn mặt trên giường, gọi một tiếng.
“Lâm Tố.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT