Đào Mục Chi muốn bắt nạt người rồi, hơn nữa còn bắt chuẩn từng điểm. Lâm Tố còn nói được gì nữa? Trước đây lúc cô bị sốt nói Đào Mục Chi chỉ là bác sĩ tâm lý không hiểu được người bị sốt sẽ thế nào, nhưng mà bây giờ cô cũng không thể nói hắn là một bác sĩ tâm lý mà không biết cách để giúp người bệnh tâm lý mau khỏi bệnh, đúng chứ?
Lâm Tố bĩu môi.
Cô giống như đã không còn gì để phản bác, nhưng vẫn không chịu chủ động từ trên người hắn trèo xuống. Đào Mục Chi vỗ nhẹ lên lưng cô, cúi đầu, môi đặt ở bên tai cô.
“Ngoan, nhé?”
Người đàn ông thấp giọng nói, như chỉ dùng tiếng gió. Loại âm thanh này mơn trớn bên tai cô mang theo mê hoặc chết người. Lâm Tố có cảm giác thứ âm thanh này men theo ốc tai trôi tuột vào trong, bay tà tà rồi rơi xuống vị trí bên trái nơi lồng ngực, khiến trái tim cô thoáng chốc loạn nhịp.
Trái tim đập loạn, mặt Lâm Tố đỏ lên, hai đầu lông mày cũng hướng lên trên, Lâm Tố lí nhí một tiếng “ồ”, rồi thả hai chân đang quặp lấy Đào Mục Chi, dưới sự trợ giúp của hắn chậm chạp trèo xuống.
Hai chân một lần nữa chạm đất, đứng vững. Cô cúi đầu, từ góc độ của Đào Mục Chi nhìn xuống, thấy được hai cái má đang phình ra, dáng vẻ không hề tình nguyện chút nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT