Cuối cùng Lâm Tố vẫn không ngủ được. Chứng mất ngủ của cô sau khi về nhà còn nghiêm trọng hơn, nhất là trong vòng hai năm nay. Có khi cô về nhà mấy ngày, cũng mất ngủ liền mấy ngày. Trạng thái tinh thần của cô kém đến nỗi, giống như một tờ giấy đã bị làm mỏng đi thêm vô số lần, khẽ thổi là tan. Mà khi trạng thái tinh thần của cô đang kém đến cực hạn, chuông điện thoại vang lên.
Dây thần kinh căng chặt của Lâm Tố đứt phựt.
Cô thò tay ra rồi đẩy chăn xuống, bấy giờ mới phát hiện ánh nắng chói chang bên ngoài đã dịu đi. Nắng chiều nhuộm thêm một tầng ánh sáng đỏ mềm mại, hơi ấm ôn hòa chiếu vào trong phòng.
Nhưng Lâm Tố đang rất khó chịu, nên dù có ấm áp dịu dàng hơn bao nhiêu thì cũng không khiến tâm tình cô tốt lên cho được, cô ngược lại muốn xem thử là kẻ nào dám gọi điện đến làm phiền vào ngày nghỉ lễ thế này.
Lâm Tố với lấy điện thoại, thấy cái tên của kẻ không biết điều nằm chình ình trên màn hình, Đào Mục Chi.
Một khắc khi nhìn thấy tên hắn, tinh thần kém cỏi kéo căng của Lâm Tố giống như thoáng giãn ra, cô thậm chí không còn cảm thấy Đào Mục Chi là kẻ không biết điều nữa.
Nhưng đúng là dính người thật đấy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play