Hai người đi đến trước xe của cô, Lâm Tố bấm mở khóa, Đào Mục Chi giúp cô đặt vali vào trong cốp.
Nếu như ở lại đến khi mẹ cô kết thúc kỳ nghỉ thì ít nhất cũng phải bảy ngày. Nhưng Lâm Tố chỉ mang theo một cái vali nhỏ, có lẽ cũng không có quá nhiều đồ.
Đặt vali vào cốp xong, Đào Mục Chi đóng cửa xuống, sau đó bước trở về. Lâm Tố đứng trước cửa xe, đang nhìn về phía hắn.
Thời gian này, người cần về nhà thì đã về nhà, người đi du lịch cũng đã đi du lịch, bãi đỗ xe trống hơn nửa. Hai người đứng hai bên sườn xe, cách một chiếc xe đối diện nhau.
Lâm Tố cũng không biết vì sao mình không trực tiếp lên xe mà vẫn còn nán lại đây. Cô nghĩ tuy Đào Mục Chi đang là bảo mẫu của mình, nhưng nếu như cô sắp rời khỏi đây một thời gian thì vẫn nên chào một câu.
Nhưng Lâm Tố có vẻ hiếm khi chào tạm biệt với người khác. Cô chỉ đứng ở đó, đối diện với Đào Mục Chi trong chốc lát, sau đó khẽ phồng hai má.
“Chắc là chiều mùng bảy tôi sẽ về.” Lâm Tố nói với Đào Mục Chi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT