Lâm Tố có cảm giác mình đang bị thiệt, lúc phản ứng lại lập tức cảnh cáo Đào Mục Chi: “Ai là người nhà của anh hả? Đừng có mà nói linh tinh.”
Lời này của Lâm Tố dõng dạc mạch lạc, không hề nghe ra chút yếu đuối bệnh tật nào. Đào Mục Chi im lặng lắng nghe, sau đó nói: “Giả vờ làm người nhà, như thế thì cô có thể tạm ứng phó cho bữa tối ở đó rồi.”
Lâm Tố: “…”
Ăn chực hở?
Đào Mục Chi không giải thích còn ổn, giải thích xong cô lại càng giống người nhà của hắn hơn.
“Không đi!” Lâm Tố cực kỳ có khí phách từ chối, “Lâm Tố tôi còn chưa đến nỗi phải đi ăn chực.”
“Vậy cơm tối của cô phải làm sao đây?” Đào Mục Chi hỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT