Trong phòng bao chỉ còn lại một mình Lâm Tố.
Chờ cho Lại Tân rời khỏi, Lâm Tố nhanh chóng quay về ghế dài. Cô ngồi chổm hổm ngó xuống cửa dưới tầng một. Đào Mục Chi nói trong vòng mười phút sẽ đến nơi, cô vừa mất mấy phút đôi co với Lại Tân, thời gian còn lại không nhiều.
Cô đã nói với Đào Mục Chi là mình bị bỏ thuốc, cuộc gọi vừa rồi cũng tỏ ra mơ mơ màng màng, còn nói là cả người nóng lên. Nhưng sự thật là cô không uống ly rượu kia, mà Lâm Tố dĩ nhiên cũng không ngu đến mức vì chút hiệu ứng chân thật mà thật sự uống vào.
Cô ngồi khoanh chân trên ghế dài, quay đầu nhìn một bàn ngổn ngang chai lọ rỗng lăn lóc. Cô cầm một chai rượu Vodka lên, thổi vào miệng bình.
Vừa thổi, ánh mắt cô vẫn không dời khỏi cửa quán bar dưới tầng một. Lúc cô sắp xong xuôi, một bóng dáng quen thuộc xuất hiện.
Đào Mục Chi đến rồi.
Thời gian này, Đào Mục Chi hẳn là đã tan làm sớm, hắn không mặc sơ mi quần âu mà chỉ mặc đồ thể thao đơn giản. Áo màu nâu đậm, quần dài xám nhạt, kiểu dáng đơn giản đến mức không thể đơn giản hơn, lại bởi vì mặc trên người Đào Mục Chi mà có cảm giác không hề đơn giản.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT