Phòng bao của tầng hai khác hẳn với tầng một ồn ào nhốn nháo với đủ loại âm nhạc đinh tai nhức óc, trai gái quấn quýt, tối tăm rối loạn, bầu không khí chìm trong ngột ngạt.
Tầng hai thì thoáng đãng hơn rất nhiều, góc nhìn trên cao, ngồi trong phòng bao với bức tường kính, bên trong có thể nhìn ra ngoài, nhìn xuống dưới, mà bên ngoài lại không nhìn được ở trong. Là một vị trí cực kỳ riêng tư, góc nhìn cũng rất hoàn hảo.
Vào đến phòng bao, toàn bộ ồn ào nhốn nháo của bên ngoài bị chặn lại. Lâm Tố ngồi xuống ghế dài, Lại Tân ngồi cách một khoảng. Không cần biết mục đích của anh ta là gì, từ đầu Lại Tân đã luôn tỏ ra lịch thiệp như một quý ông, biết phải giữ khoảng cách với phụ nữ để tránh khiến đối phương khó chịu.
“Uống gì đó nhé?” Lại Tân hỏi.
Tuy là Lâm Tố cùng Lại Tân đến, nhưng hoàn toàn là vì muốn chuyển dời lực chú ý, cô không muốn Đào Mục Chi lại gọi điện, sau đó hết lần này đến lần khác nhắc nhở lời tỏ tình thất bại ngày hôm qua của cô.
Thế nhưng vào đến phòng bao, cô cầm điện thoại ra, phát hiện không có lấy một cuộc gọi mới nào thì lại bực mình. Cô nói cô ra ngoài uống rượu với đàn ông, hắn lại không gọi cho cô nữa thật. Quả là một vị bác sĩ y đức, đúng là không hề có hứng thú gì với cô.
Đáy lòng Lâm Tố bùng lên một ngọn lửa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT