Tiểu gia hỏa này thực ra không quá nhiệt tình, so với Cổ Cổ luôn nhiệt tình như lửa, con bé thật sự rất im lặng. Nhưng tuy là im lặng, thì chỉ cần mẹ có mặt, con bé sẽ khá sẵn lòng nói chuyện, hơn nữa còn đặc biệt thích thơm cô, thân thiết với cô. Nếu con bé không phải là con gái, Lâm Tố khéo có cảm giác mình đang nuôi một tình nhân nhỏ mất.
Một tiếng “Mẹ” này của Đào Kim Dã, không chỉ có Lâm Tố mềm nhũn cả tim, mà Bạch Dã đứng ngập ngừng bên cạnh nửa ngày rốt cuộc quyết định chấp nhận vận mệnh “bàn tay sinh ra là để bị phế” cũng mềm nhũn cả tim.
Tiếng gọi của cô bé không chỉ có ngọt, còn mang theo giọng sữa. Cứ như dâu tây nhúng vào cốc sữa thơm nồng, sau đó đặt trên lửa nhỏ chậm rãi hầm, một tiếng này gọi ra, Bạch Dã ngắm nhìn Đào Kim Dã, thật hận không thể ôm con bé mà xoay tròn rồi nhấc bổng bay cao cao.
Muốn chết mất thôi! Nhưng mà anh ta không dám. Bởi vì Đào Mục Chi đang ở đây.
Lúc anh ta mon men đi qua, Đào Mục Chi cũng đã nhìn sang phía này, biểu tình như thường, cứ như không hề nhìn thấy một màn vừa rồi của Bạch Dã và Lâm Tố, đơn giản lên tiếng chào hỏi.
“Bạch tiên sinh.”
Bạch Dã nghe vậy, lập tức cười giả lả, nhanh chóng tiếp lời: “Đào tiên sinh, xin chào xin chào.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play