Lâm Tố và Đào Mục Chi rời khỏi trường quay, về phòng khách sạn cô ở.
Lâm Tố còn đang đắm chìm trong vui sướng khi có Đào Mục Chi đến, hai người đứng trước cửa phòng, Lâm Tố quét thẻ, Đào Mục Chi mở cửa. Cửa đóng lại, Lâm Tố lập tức nhào đến.
“Hôn hôn.” Lâm Tố vòng tay ôm cổ Đào Mục Chi. Cùng lúc đó, Đào Mục Chi đã tự động cúi người để cô ôm lấy cổ mình rồi hôn lên, Đào Mục Chi cũng cúi đầu, đáp lại cái hôn của cô.
Hai người đã xa cách cả một tháng trời. Bình thường cũng chỉ có thể gọi video cho đối phương làm vơi bớt nỗi nhớ nhung trong lòng. Nhưng chỉ gọi video thì có thể vơi bớt được bao nhiêu chứ? Không thể chạm đến, càng không thể làm chuyện thân mật, nhưng thật sự là không còn cách nào, cuối cùng chỉ đành nhìn đối phương trên màn hình mà tiếp tục nhớ nhung.
Nhưng mà hiện tại, hai người đang ôm nhau, nụ hôn rơi vương vãi trên người, ban đầu là cách một lớp quần áo mỏng, sau đó là ma sát va chạm giữa da thịt, đến cuối cùng, cảm giác đó cũng đã không thể thỏa mãn được hai người nữa, Đào Mục Chi bế Lâm Tố trong lòng lên, đi về phía giường.
Một ngọn lửa nhỏ đốt cháy cả cánh đồng hoang.
Đối với người trẻ tuổi mà nói, không gì có thể hóa giải nỗi nhớ nhung và bày tỏ nỗi lòng với đối phương bằng “yêu”. Trong ngọn lửa điên cuồng thiêu đốt đó, Lâm Tố từng chút một bị Đào Mục Chi nuốt chửng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play