Lâm Tố cảm thấy mình đúng là đứa ngốc! Lần đầu tiên gặp ba mẹ của Đào Mục Chi đã làm trò ngốc nghếch không chịu được! Cô vừa rồi còn giả vờ không biết ba mẹ của Đào Mục Chi nữa chứ, kết quá người ta đã sớm nhận ra cô, còn chiều theo cô diễn cho hết cái màn người dưng có duyên phận gặp gỡ kia!
Lâm Tố thật sự: “…”
Đào Mục Chi nhận được điện thoại của mẹ, trực tiếp lái xe đến đại trạch Đào gia. Bệnh viện cách đại trạch Đào gia khá gần, hắn về đến nơi, ba mẹ hắn vẫn còn chưa về, Đào Mục Chi bèn đứng luôn trong hoa viên đợi. Không phải đợi quá lâu, xe của ba xuất hiện trong tầm mắt, xe vừa dừng, Đào Mục Chi đứng thẳng người đi qua, mở cửa sau xe.
Bên trong là Lâm Tố khóc không ra nước mắt.
Nhìn thấy biểu tình của Lâm Tố, Đào Mục Chi không nhịn được khẽ cong môi, nắm tay cô kéo ra ngoài xong, hắn quay sang hỏi mẹ: “Sao hai người lại gặp được cô ấy thế ạ?”
Trong lúc con trai đón Lâm Tố xuống, Hàng Uyển cũng đã xuống xe. Bà đứng cạnh cửa xe, nhìn Lâm Tố đứng sau con trai mình, cười nói: “Hôm nay mẹ và ba con có buổi chụp ảnh mười nhân vật kiệt xuất, trùng hợp nhiếp ảnh gia là tiểu Tố, lúc kết thúc thuận tiện đưa con bé về đây luôn.”
Đào Mục Chi nghe mẹ nói xong, ngạc nhiên hỏi: “Sao mẹ biết là cô ấy?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play