Đào Mục Chi đặc biệt về đây nấu cơm cho Lâm Tố. Buổi sáng cô không ăn cơm, Đào Mục Chi đoán đến trưa cô mới tỉnh, nên tranh thủ giờ nghỉ trưa lái xe về, giữa đường còn ghé siêu thị một chuyến.
Về đến nhà, Đào Mục Chi vào bếp nấu bữa trưa cho Lâm Tố. Để tránh làm phiền hắn nấu cơm, Lâm Tố từ trên người Đào Mục Chi nhảy xuống. Nhìn thấy hắn rồi, những tức giận với việc đêm qua hắn đã làm với cô thoáng cái tan thành mây khói, vui vui vẻ vẻ như cái bóng dính lấy hắn, ngắm hắn nấu cơm.
Đào Mục Chi nấu rất nhanh, nửa tiếng sau, các món ăn chỉnh tề bày ra bàn. Hắn xới cơm, Lâm Tố ngồi ở bàn ăn, cầm đũa đón lấy, sau đó vui vẻ ăn.
Nhìn thấy Lâm Tố ăn đến là vui vẻ, Đào Mục Chi cười khẽ xoa đầu cô, sau đó từ bàn ăn đứng lên, đi mặc áo khoác.
Lâm Tố vẫn còn đang ăn cơm mà Đào Mục Chi đã đi mặc áo khoác rồi. Mặc áo khoác nghĩa là phải đi, Lâm Tố đặt bát đũa xuống, đi theo Đào Mục Chi ra phòng khách.
“Anh không ăn cơm à?” Lâm Tố đứng bên cạnh, nhìn hắn hỏi.
Đào Mục Chi mặc xong áo khoác, nhìn sang cô: “Không kịp nữa, tôi còn phải quay lại bệnh viện.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play