Lần này xuống núi Lâm Tố cũng không đòi hắn cõng.
Sau khi xuống núi, hai người về nhà ăn sáng, hắn đi làm, Lâm Tố đến studio chụp ảnh. Xe của hai người một trước một sau rời khỏi gara, sau đó mỗi người rẽ một hướng. Đào Mục Chi nhìn theo đuôi xe dần thu nhỏ trong tầm mắt, khẽ mím môi.
Biểu hiện của Lâm Tố không đúng.
Chấp niệm của cô giống như càng sâu hơn rồi. Cô đang đào bới quá mức với chuyện của Dương Hi.
Thường ngày nếu như cô có hỏi gì đó, không cần biết là hắn trả lời hay không, cô quay đầu là quên mất. Nhưng lần này không chỉ nhớ đinh ninh sau một đêm, còn chờ sau khi hắn thỏa hiệp mà hỏi một câu hỏi mới.
Đào Mục Chi không trả lời, bởi vì nhìn dáng vẻ hiện tại của Lâm Tố, nếu như hắn trả lời Dương Hi ở khoa nào, phương hướng nghiên cứu là gì, thì chắc chắn cô sẽ hỏi nguyên nhân.
(*) À, hình như tui đoán ra rồi
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT