Edit: Ry
Lúc trang điểm, Giải Dương phát hiện tâm trạng của Hồ Tiêu không ổn lắm. Anh tránh đám Hứa Thần Hạo, ra hỏi thăm: “Chuyện gì thế?”
Hồ Tiêu cố nhịn, nhưng vẫn không được, xổ một tràng: “Đúng là càng đến concert thì càng lắm thiêu thân, có vài fan bị blogger tẩy não nghiêm trọng cùng với một ít fan của Mạc Bân may mắn lấy được vé nhờ quan hệ, họ định tắt đèn tạo biển đen lúc cậu lên sân khấu.”
Biển đen, có nghĩa là khi ai đó lên sân khấu, người xem sẽ tắt toàn bộ đồ dùng có ánh sáng như lightstick. Nếu ánh đèn lightstick là minh chứng cho sự ủng hộ, thì đương nhiên tắt đèn sẽ mang nghĩa tẩy chay và không chào đón. Dù là với bất cứ nghệ sĩ nào thì hành động tạo biển đen cũng là rất tàn nhẫn.
“Hay là bọn anh cố gắng không để cậu lên sân khấu một mình nhé? Lúc cậu đơn ca anh sẽ cho Đồng Kiếm làm người đỡ míc cho cậu! Fan của nó đông lắm!”
Giải Dương lại không vấn đề gì nói: “Không sao, tôi chỉ muốn ca hát mà thôi, với tôi thì dưới khán đài có ánh đèn hay không, có ai chào đón tôi hay không cũng không quan trọng. Đừng giày vò Đồng Kiếm làm gì.”
Hồ Tiêu lại khuyên Giải Dương thêm vài câu, thấy không khuyên nổi thì thầm chửi Mạc Bân với đám blogger trong đầu, không nói nữa.
7 giờ tối, hậu trường sân vận động Đại Châu.
Giải Dương ngồi một mình trên ghế sô pha, nhắm mắt nghỉ ngơi, Đồng Kiếm ở bên cạnh thì cứ hồi hộp không ngừng nghĩ linh tinh.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT