Lần nữa đứng trên sân khấu lớn, Bùi Ôn Hạ và năm người Mộ Lăng Thần cho thấy phong độ không những không giảm mà còn tăng lên.
Ở vị trí Center, ngay chính diện màn hình VCR thật lớn, Bùi Ôn Hạ thực hiện từng bước nhảy vừa ngầu lại năng động, sức hút tỏa ra bốn phía. Dù có vấn đề về sức khỏe cho nên không thể tổ chức concert nhiều, nhưng cậu không lơ là việc luyện nhảy, còn tạo ra vài động tác dance đơn giản mà không cần phải tốn nhiều sức, hiện tại cách nhảy ấy khá phổ biến. Nó giống như kiểu nhảy của nhóm nữ, điềm đạm nhưng đáng yêu, sử dụng tay làm động tác nhiều hơn.
Concert diễn ra rất hoàn hảo và sôi động, các ca khúc không lặp lại, giai điệu càng ngày càng trau chuốt bắt tai hơn. Điệp khúc cũng không nhất thiết phải lên giọng, lên tone cao, lời hát lặp đi lặp lại vài từ cũng rất dễ nghe, đã vậy fans cũng có thể hát theo cùng idol nhà mình.
Lượng fans của SHEEN hiện tại đã vượt mốc 100 triệu người theo dõi, hơn cả Chosen Ones. Tuy có hơi vất vả để duy trì làm việc nhóm cùng nhau, nhưng Bùi Ôn Hạ và năm người đã rất cố gắng để nhiều người hơn nữa biết đến danh của nhóm.
Bùi Ôn Hạ nhìn biển lightstick được tạo nên từ hơn 40 nghìn người, không khỏi vui sướng nở nụ cười.
Hiện tại cậu đã có thể hoàn thành tâm nguyện cả đời của nguyên chủ.
…
Sau buổi biểu diễn là đến phần giao lưu, ký tên tặng fans.
Chỗ ngồi của các thành viên được công ty sắp xếp theo thứ tự, ngồi ở giữa là Mộ Lăng Thần, sau đó Đường Hiểu Vi và Tần Sở Hàn. Bùi Ôn Hạ ngồi ở cuối cùng bên cánh trái, tuy cậu nổi tiếng thật, nhưng khó mà vượt mặt các anh chồng lắm.
Vừa mới ngồi xuống đã có fans nữ tiến đến nóng lòng muốn bắt tay với cậu, cậu liền đứng lên, bắt tay với cô gái, nhận lấy sổ tay, nghiêm túc kí tên. Khâu này cậu không thể làm qua loa, thử mực trước xem xem bút này có ổn hay không rồi mới đặt bút kí.
Cô gái hưng phấn nói: “Chị tên là Dạ, kí thêm To cho chị nha bé!”
Bùi Ôn Hạ gật đầu, mỉm cười: “Dạ, nghĩa là đêm tối đúng không ạ? Hi vọng sẽ có ngày chị tìm được ánh nắng ban mai của đời mình, cảm ơn đã luôn ủng hộ bọn em.”
Cậu đã tập nói chuyện rất nhiều để không nói lắp, nói sai, ảnh hưởng đến người nghe.
Nữ sinh lưu luyến không rời đi khỏi, thời gian giao lưu có giới hạn, không thể nán lại lâu làm cậu khó xử, vì có rất nhiều fans cũng giống như cô.
Những người hâm mộ khác cũng rất hào hứng khi được trò chuyện với Bùi Ôn Hạ.
Ai nấy cũng thân thiện, ngồi lại với nhau như hai người bạn thân thiết đã lâu.
“Bé Hạ, có thể vẽ cho chị một trái dâu không ha? Tại vì chị thấy em toàn vẽ hoa trên thiệp í!”
“Được ạ.” Cậu vẽ một trái dâu tây, lại vẽ thêm một cái vương miện ở trên đầu, thêm phần đáng yêu.
…
“Bé có chơi Liên Quân không nha? Hôm trước có thấy Ân Ân livestream về game…”
Bùi Ôn Hạ gật đầu: “Em có, thường thì em chơi trợ thủ, đi theo bảo vệ các anh ấy, vui lắm.”
“Lần sau lập team chị kéo em, chị đánh xạ thủ hay lắm!”
…
“Tặng cho em một con cá nè, thích ăn cá hong?”
Bùi Ôn Hạ lắc đầu: “…Hong, cá bằng bông làm sao ăn được? Ừm…thích cá khô, tại vì ăn không cần nhả xương.”
“Ha ha ha!”
…
Cũng có fans nam nhút nhát, tuy nhút nhát nhưng lại mạnh dạn đến đây, thật sự rất đáng quý.
“Em tên Trung, chào anh!”
Bùi Ôn Hạ không tỏ ra kinh ngạc thất thố vì có nam sinh thần tượng mình: “Việc học cố lên nha, nhưng cũng đừng quá cố, mất nhiều hơn được.”
…
Có idol thế này, người hâm mộ nào sẽ chịu thoát fans?
_______
Kết thúc Concert đêm nay cũng đã hơn 12 giờ đêm, vì có các bạn fans chưa thành niên cho nên Mộ Lăng Thần nhờ các staff bắt xe đưa mọi người về.
Bùi Ôn Hạ đã ngồi vài tiếng đồng hồ, vai eo có hơi chua xót, nằm gục xuống bàn dài, cựa quậy làm cho sợi tóc rối tung.
Hôm nay tuy vất vả, nhưng mà vui!
Mộ Lăng Thần và mọi người giúp nhân viên thu dọn hiện trường, đến khi dọn bàn ghế mới nhận ra vợ yêu nhà mình ngủ mất rồi.
Vậy là tối nay không thể thâm nhập giao lưu với cậu rồi.
Đối với các anh chồng mà nói, chỉ đứng trên sân khấu nhảy và hát không tốn bao nhiêu thể lực mà ngược lại, bọn anh đang rất phấn khích.
“…Hay là chúng ta gọi Ôn Hạ dậy đi?” Đường Hiểu Vi giơ tay, cảm thấy mình có hơi cầm thú.
Diệp Lạc Dương không đồng ý: “Hôm nay em ấy cũng đã thấm mệt…”
Tần Sở Hàn cũng cùng ý kiến với Diệp Lạc Dương.
Kỳ Ân thì thích thú đáp: “Gọi anh ấy dậy đi, hôm nay tới lượt em!”
Hai đồng ý hai phản đối, cả bốn người nhìn về Mộ Lăng Thần, người chưa đưa ra quyết định.
“…” Làm nhóm trưởng được kỳ vọng thì vui thật, nhưng trong trường hợp này thì có chút…
Mộ Lăng Thần mỉm cười: “Anh từ bỏ lá phiếu trên tay nha.”
“…”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT