Cùng lúc đó.

Sâu trong Thập Vạn Đại Sơn có một nhóm võ giả đang tuần tự đi tới trước.

Dẫn đầu là một ông lão mặc trang phục nhà Đường, tuy lớn tuổi nhưng mặt vẫn hồng hào, nhịp thở đều đặn, ông ấy đang cầm một tấm bản đồ cổ.

Trên bản đồ đánh dấu rất nhiều thứ…

Adv

Ký hiệu nổi bật nhất trong đó là một ngọn núi thấp…

“Chú ơi, còn khoảng bao xa nữa mới đến nơi vậy ạ?”

Lúc này, một người đàn ông trung niên bên cạnh ông lão nhỏ giọng hỏi.

“Sắp đến rồi! Theo các ký hiệu trên bản đồ, hình như leo qua ngọn núi này là sẽ đến!”

Adv

Nói xong, trong mắt ông lão thoáng hiện vẻ sốt ruột.

Ông ấy tên là Vệ Tử Húc.

Là chủ tịch của Thương hội Ngọc Thạch ở Đại Hạ.

Hoạt động kinh doanh chính của Thương hội Ngọc Thạch là bán các loại đá quý, vật liệu đá kể cả đổ thạch…

Ban đầu phạm vi kinh doanh của Thương hội Ngọc Thạch chỉ ở Vân Xuyên, nhưng sau khi việc kinh doanh ngày càng lớn mạnh, họ đã mở rộng thị trường ra nước ngoài và giữu quan hệ rất chặt chẽ với các nước như nước Nam Dương, nước Thạch và nước Sa La.

Hầu hết vật liệu đá mà Thương hội Ngọc Thạch dùng trong đổ thạch đều nhập từ những nước này.

Tấm bản đồ trong tay ông ấy cũng mua được từ tay một thương nhân buôn vật liệu đá tên là Nguyễn Hồng Minh ở nước Thạch…

“Ha ha! Chắc lão Nguyễn Hồng Minh đó tưởng mình kiếm lời chứ gì!”

Người đàn ông trung niên Vệ Cẩm Luân đột nhiên cười nói.

“Cũng không thể nói như vậy! Tấm bản đồ này mô tả địa hình của Thập Vạn Đại Sơn mấy trăm năm trước, ai không biết về phong thuỷ hay thuật tìm long mạch thì không thể tìm được đâu!”

“Nói cách khác, tấm bản đồ này ở trong tay Nguyễn Hồng Minh cùng lắm chỉ là một tờ giấy vàng bình thường thôi! Lão ta bán được một trăm vạn là lời rồi đấy!”

Vệ Tử Húc hãnh diện nói.

“Nhờ chú có bản lĩnh hết đấy ạ!”

“Chú à, chú có thể quảng bá tên tuổi của Thương hội Ngọc Thạch chúng ta ra tận nước ngoài đã có thể gọi là người đứng đầu giới ngọc thạch trong nước rồi đó!”

Vệ Cẩm Luân cười tít mắt nịnh bợ.

Hắn vừa dứt lời, các võ giả của Thương hội Ngọc Thạch ở xung quanh đều tươi cười lên tiếng:

“Chủ tịch đại nhân không chỉ biết thuật tìm long mạch mà trình đổ thạch cũng vô cùng xuất sắc, chúng tôi phục sát đất!”

“Trên thế giới này không ai có thể qua được đôi kim nhãn nhìn xuyên thấu của chủ tịch đại nhân cả!”

“Có chủ tịch đại nhân dẫn dắt, sớm muộn gì Thương hội Ngọc Thạch chúng ta cũng sẽ trở thành một trong những thế lực lớn mạnh nhất cả nước!”



Nghe thấy những lời này, Vệ Tử Húc nhẹ nhàng vuốt râu, tỏ ra đắc ý.

Lúc này Vệ Cẩm Luân nhân cơ hội hỏi tới:

“Chú ơi, rốt cuộc trong ngọn núi thấp được đánh dấu trên bản đồ có gì vậy ạ?”

“Chú cũng không rõ lắm, nhưng với độ cũ của tấm bản đồ và địa hình phức tạp của nơi này, chắc chắn trong đó có đồ tốt…”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play