Edit: Ry
Thông báo toàn server vừa ra, tất cả người chơi đều trợn tròn mắt.
Thành công nhận được quà của Cổng Thiên Khải thì còn hiểu, nhưng giảm cấp của toàn server là sao má? Tổ kế hoạch của Thiên Hoàn giỏi thế cơ à? Dám thả một cái cơ chế đuổi người chơi như vậy trong game!?
“Cảnh Giới Biển Sương là chỗ khỉ nào, không thấy trên bản đồ thì đánh bằng niềm tin à.”
“Bị điên rồi đúng không? Túng Thiên Khải là để mở cấp cơ mà? Vừa mở cái cho người ta tụt 10 cấp??”
“Tổ kế hoạch: Trước hết cho lùi 10 cấp đi, để mấy người này có thể lên thêm 20 cấp.”
“Thông tin HOT: Tổ kế hoạch của Thiên Hoàn là đầu não tối cao.”
“Trên diễn đàn đã bắt đầu chửi với đòi bỏ game rồi, ai chơi như vậy, thế mà đầu não tối cao cũng dám đưa vào, chọc điên mọi người rồi.”
“Cạn lời luôn ấy, không cho người ta chuẩn bị cái gì cứ thông báo như thế. Lại còn 4 ông kia nữa, chưa nghe tên bao giờ luôn.”
“Trên Tinh Võng có ông đang livestream Cảnh Giới Biển Sương kìa!!”
Cả game nổ tung trời, chơi game lâu như vậy mà lần đầu thấy có vụ phạt cả server rớt cấp, mà trừng phạt này còn đến từ cái nhiệm vụ Túng Thiên Khải họ vất cả cày cuốc hơn nửa tháng nay để mở khóa.
Người tràn vào phòng phát sóng càng lúc càng đông, cảm xúc của tất cả giờ phút này đã hoàn toàn bị kích động.
[Con mẹ nó chứ… Rớt cấp cả server.]
[Nghe nói ở đây có thể xem tình hình khiêu chiến, ai đại diện tóm tắt đi.]
[Hiện có bốn người đang khiêu chiến, Yêu Quái Biển Sương level 38, tổng hợp cấp S, đội ngũ gồm triệu hoán sư + trận pháp sư + kiếm sĩ vật lý + trị liệu sư, không có chiến sĩ tank.]
[Vãi cả nồi, giảm cấp của cả server thiệt hả? Có phải đầu não đang đùa không?]
[Kích thích thật đấy, nhà phát hành đúng là dám chơi.]
Trong hang động Biển Sương rộng rãi, nơi mà đầu não gọi là Cảnh Giới Biển Sương, đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Chính giữa hang có một luồng sương đang ngưng tụ thành một yêu quái sương mù có bề ngoài như con hươu, đáp xuống bia đá vỡ vụn. Nó ngửa đầu nhấc sừng, sương mù màu xanh sẫm lấy nó làm trung tâm cấp tốc lan tràn.
“Nhảy!” Giọng nói lạnh lùng của Úc Trăn vang lên.
Bốn người trong động đá cùng lúc làm một động tác, tránh đi làn sương gây tổn thương quần thể ở phạm vi lớn này. Con ngươi lạnh thấu xương của Yêu Quái Biển Sương nhìn chằm chằm bọn họ, tất cả công kích vận sức chờ phát động.
Người chơi vừa vào phòng đã thấy được toàn bộ cảnh tượng trong hang. Yêu Quái Biển Sương nhẹ nhàng vung vẩy sương mù xung quanh, đám sương kia như ngưng kết thành roi dài, quất thẳng về phía hai người gần nhất.
“Cái đệt mợ! Chạy mau!” Thanh Phong thấy cảnh tượng này, tim lập tức nhảy lên tận họng: “Đại ca!! Bên trái!”
Túc Mạc nhẹ nhàng nhảy ra khỏi mảnh đất trống, tung người lao xuống đầm sâu.
Đá vụn trần trụi chồi lên trên mặt đầm trở thành điểm dừng chân cho cậu, khó khăn lắm mới đứng vững, roi sương của Yêu Quái Biển Sương đã liên tiếp vung tới, khiến cho cậu không thể không tiến hành nhảy vọt hai lần trên bề mặt đầm sâu nguy hiểm này.
Uỳnh —-
Roi sương đã chém đứt hòn đá.
Thanh Phong thấy thế nói: “Tôi xuống hỗ trợ, Quả, ông tìm chỗ nào an toàn trị liệu cho bọn tôi.”
Hồng Quả Quả lập tức gọi thú triệu hồi ra: “Không có nhiều chỗ đứng lắm, mọi người cẩn thận một chút.”
Y mới dứt lời đã thấy đóa hoa trị liệu mình vừa gọi ra bị nước dưới đầm ăn mòn, còn chồng thêm một tầng debuff mất máu liên tục. Hồng Quả Quả choáng luôn: “Đừng đụng vào nước! Có độc!”
Thanh Phong bị la cho giật mình, trượt chân mém ngã xuống đầm.
Roi của Yêu Quái Biển sương đổi mục tiêu, vung thẳng về phía cậu ta. Thanh Phong lăn sang bên, khó khăn lắm mới tránh được, chửi một câu: “Boss gì tay dài vãi vậy, đứng tận đây cũng quất được.”
Túc Mạc lại né một đòn, dành chút thời gian xem toàn cục.
Bản đồ này còn rộng hơn phạm vi cậu tính ra, tầm đánh của boss cũng dài hơn boss ở phó bản thường 7-8 mét, một cái roi sương đó đánh được tất cả phạm vi mắt có thể chạm tới. Mà con này còn là boss AI, nó có thể chọn đúng người, tìm ra nhược điểm của họ, từng chiêu đều là đánh về nhược điểm của người chơi, ai ở thế yếu nó đánh người đó.
Con này đã hoàn toàn vượt qua trí thông minh của boss phó bản thường, như thể đối tượng giao thủ với họ đã sửa lại thành quái vật có trí thông minh của một người trưởng thành bình thường.
“Nhảy!” Tiếng Úc Trăn một lần nữa vang lên.
Túc Mạc nhảy lên, đúng lúc tránh được đòn tấn công của Yêu Quái Biển Sương. Cậu kêu lên với mọi người: “3 giây, 1 roi của nó là 3 giây.”
Thanh Phong vừa mắng vừa tránh: “3 giây… Bố tôi cũng không tìm được chỗ trốn trong 3 giây!”
Nói rồi lại nhảy lên, giẫm lên một trụ đá lung lay sắp đổ.
Hồng Quả Quả không dám xuống, chỉ có thể đợi họ nhảy tránh kĩ năng đến gần mình thì tranh thủ heal một phát: “Thanh Phong, khả năng giữ thăng bằng của ông có vẻ không ổn đâu.”
“Tôi thi thể dục chưa bao giờ qua được cái môn giữ thăng bằng.” Thanh Phong vừa nói xong đã không cẩn thận đạp một chân xuống đầm. Nước trong đầm lập tức ăn mất 1/3 máu của cậu ta, Thanh Phong vội vàng leo lên mỏm đất trống tương đối rộng: “… Mẹ nó giết tôi đi!”
Người trong phòng phát sóng nhìn càng thêm khiếp vía, một chuyến này bốn người là hi vọng của người chơi trên cả server. Tuy nói toàn server bị tụt 10 cấp là xui xẻo của tất cả, nhưng tự dưng bị đầu não chơi một vố, là ai cũng sẽ thấy khó chịu, nhất là còn phải để cho 4 người chơi quyết định vận mệnh của họ. Nhưng khi họ thật sự chứng kiến độ khó của cái map ẩn này, lời mắng ra đến miệng rồi lại rụt về, đổi cho bọn họ đi cũng chưa chắc đã đánh được.
Cái này khó hơn gấp 10 phó bản khó bình thường, boss thả chiêu liên tục, debuff gần như trải khắp map, các điểm dừng rải rác xung quanh chân bé tới nỗi gần như chỉ một người đứng được. Tránh kỹ năng cũng chưa chắc tránh được, lại còn phải đánh boss, đúng là phát rồ lên được!
Đừng nói là 20 người, thả cả 100 người vô cũng chưa chắc đã ăn thua!
[Ôi mẹ ơi thế này thì đánh kiểu gì, không có chỗ đứng.]
[Có chỗ đứng, nhưng mà bé tí xíu à, này đúng là thử thách khả năng dùng khinh công liên tục của người chơi còn gì?]
[Vừa rồi có người bảo là 3 giây 1 roi, thế thì tránh cũng không kịp, sao đủ thời gian dùng kĩ năng…]
Các đại lão trong đội thám hiểm càng thêm không biết phải nói gì. Tuy là đầu não sẽ căn cứ vào tình trạng đội ngũ để điều chỉnh cấp bậc và độ khó của boss, nhưng cái chỉnh này chủ yếu là chỉnh HP và sát thương gây ra, trên thực tế cơ chế khiêu chiến vẫn vậy. Độ khó cao thế này, người chơi bình thường chưa chắc có thể chống được 10 lượt kĩ năng.
“Trị liệu chọn chỗ khá đẹp, vị trí của cậu ta ở trên cao, vừa hay roi sương của boss không đánh tới.”
“Tính qua thì boss chỉ đánh một người, thực tế thì hai người khác vẫn có cơ hội dùng skill.”
“Khó mà nói, boss đánh người ngẫu nhiên, cái này yêu cầu người chơi phải tập trung cao độ, không cẩn thận là ăn roi ngay.”
“Phó bản này cần 20 người khiêu chiến nên độ khó hơi cao, ít chỗ đứng, tốc độ roi lại nhanh, sơ sẩy một cái là ăn cám.”
Đúng vậy, sơ sẩy là ăn cám. Với đẳng cấp hiện giờ của họ, trúng một roi xong ngã xuống nước, sát thương chồng lên có thể khiến máu của họ lập tức về 0. Cái này đừng nói là bốn người, có 20 người tham gia thì cũng phải là đội ngũ tinh anh phối hợp nhuần nhuyễn, cộng thêm chỉ huy tốt thì mới có thể đánh được boss. Nếu không với tình trạng hiện giờ, chỉ tránh kĩ năng thôi đã đủ cho đội lên bảng đếm số.
Đạp Vân Trung hơi trầm tư: “Không, tình huống này chính ra lại tạo ưu thế cho bốn người họ.”
Ít người, có nhiều chỗ đứng hơn, roi của boss cũng có thể đoán được.
Trong động đá vôi.
Thanh Phong đành phải chạy quanh mỏm đất, vừa chạy vừa hét: “Má không ngừng được, con này có thù với em à? Sao nó đánh em hoài vậy!!”
“Tiếp tục chạy, đừng có ngừng, nó thích cậu như vậy thì để nó đuổi một hồi.” Túc Mạc bắt lấy cơ hội thả Thỏ Linh Tâm và Bạch Hổ ra, thú cưng và thú triệu hồi vừa đáp đất đã lập tức lao về phía boss.
Úc Trăn cũng bắt chuẩn thời cơ, thả hai cái trận pháp lên người boss chào hỏi.
Thanh Phong tròn mắt: “Bình thường thì phải là mấy người nghĩ cách cứu em chứ?!”
“Sự hi sinh vĩ đại có thể đổi lấy cơ hội cho đồng đội tấn công.” Túc Mạc khích lệ: “Yên tâm, bọn tôi luôn ghi nhớ công lao của cậu.”
Hồng Quả Quả thấu hiểu sâu sắc chuyện này, biết được tầm quan trọng của người hút quái trong đội, bèn nói: “Không sao, là một kiếm khách ưu tú, cậu phải làm quen với việc kite quái một mình.”
Thanh Phong ngã cái bịch, đứng lên chạy tiếp: “Cảm ơn ạ, nhưng em không muốn cổ vũ kiểu đấy.”
[Rõ ràng là tui đang rất căng thẳng, tại sao streamer cứ chọc tui cười hoài vậy.]
[Vừa loạn vừa hài.]
[Streamer đánh vật trông xấu thật, nhưng di chuyển không tồi, chí ít chưa chết.]
Có điều kĩ năng của Yêu Quái Biển Sương không chỉ có roi sương, khi máu của boss tụt xuống 90%, nó lại có biến chiêu. Ngoài roi sương cố định 3 giây một lần ra, boss có thêm một cái AOE* toàn màn hình, lấy nó làm trung tâm, đẩy ra từng đợt sóng độc, công kích liên tục ba lần.
*Viết tắt của Area of Effect, nó vốn là chỉ các kĩ năng đánh lan. Không rõ sao tác giả lại lúc nói AOE lúc nói đánh lan/quần thể, có thể là để tránh lặp từ. Có nhiều loại kĩ năng đánh lan/quần thể/AOE, nhưng thường chia ra làm 2 loại là ở trong phạm vi chiêu vẫn có thể tránh bằng cách nhảy lên or bật khiên hay sao đó, và 1 loại là không tránh được nếu ở trong phạm vi kể cả bật khiên, cách tránh duy nhất là ra khỏi phạm vi tấn công.
Túc Mạc đang đọc chú triệu hồi ra các con thú khác hỗ trợ tấn công, sóng độc bất ngờ ập tới.
Cậu đang đứng trên cột đá giữa đầm nước, vội nhảy lên cao, vươn tay bắt lấy một hòn đá dài nhô ra trên vách.
Nhưng hòn đá kia quá trơn, túm lấy rồi lại trượt ra, khiến cả người cậu rơi thẳng xuống đầm!
“Cẩn thận!” Hồng Quả Quả ở trên cao hét lên.
Úc Trăn nhìn sang, thấy một cảnh tượng đầy mạo hiểm.
Lúc này, giữa không trung hiện một cái đồ đằng thú triệu hồi, Phong Ưng kêu lên xuất hiện.
Túc Mạc rơi xuống, đạp lên mình Phong Ưng, trong thời gian cực ngắn hoàn thành hai lần nhảy, tránh đi sóng độc.
[Ôi mẹ ơi!!!!]
[Thú triệu hồi còn dùng được như thế nữa?!]
[Má triệu hồi trong tích tắc luôn ạ? Tôi biết triệu hoán sư có thể vừa di chuyển vừa đọc chú nhưng mà thời gian kìa? Còn không tới 0.1 giây nữa?]
[Siêu vãi này là đoán trước rồi!! Rốt cuộc triệu hoán sư là ai vậy, thao tác đỉnh hơn Hỏa Thụ Ngân Hoa nữa.]
Nhịp tim của Túc Mạc đập cực nhanh, sau khi hành động theo bản năng, cả người cậu rơi vào một trạng thái bình tĩnh lạ kì. Nói thật, khả năng di chuyển của cậu hoàn toàn phụ thuộc vào thuộc tính tốc độ và khinh công của nhân vật. Ngoài hiện thực thể chất cậu kém hẳn so với người bình thường, kí ức cơ bắp cũng không bằng những người khác, chỉ được cái đầu óc và tinh thần lực tốt hơn người ta.
Nhưng kì diệu và tình cờ làm sao đây lại là game thực tế ảo, khả năng vận động hoàn toàn kết nối với đại não, chỉ cần đầu óc vận hành đủ nhanh, nhanh đến mức đủ để nhịp nhàng điều khiển tứ chi, như vậy thì có thể thực hiện điều không thể.
Đây là giới hạn mà hiện thực không bao giờ có thể cho cậu, vùng vẫy giãy chết bên bờ vực tử vong.
Vừa rồi, khi nguy hiểm sắp tiến đến, cậu thật sự hoàn toàn bình tĩnh.
“Hồng Quả Quả, triệu cây.” Túc Mạc chỉ huy.
Hồng Quả Quả lập tức triệu hồi cây, hoa là để trị liệu, cây là để hồi phục thể lực và mana cho người chơi.
Cây triệu hồi của y bị giới hạn phạm vi, chỉ cố thể cố gắng thả nó ở mép: “Anh, có cây đây rồi!”
Túc Mạc và Úc Trăn đồng thời xuất phát, vừa né tránh kỹ năng vừa chạy tới phạm vi của cây, Hồng Quả Quả bắt lấy thời cơ hồi phục mana và HP cho họ, tinh thần hoàn toàn căng cứng.
“Sóng độc 15 giây.” Túc Mạc nhắc nhở.
Úc Trăn chồng thêm một tầng trận pháp tăng công kích: “Tiếp tục, kỹ năng của nó còn chưa ra hết.”
Thú triệu hồi trong trận biến thành hai con, cộng thêm Thỏ Linh Tâm, sức tấn công lập tức đề cao.
Máu của Yêu Quái Biển Sương rớt xuống còn 85%, gian nan vẫn còn tiếp tục.
Sóng độc và roi sương, Thanh Phong vẫn là người chơi được Yêu Quái Biển Sương ưu ái nhất, liên tục nhảy tránh kĩ năng đến mức đột phá giới hạn làm được quả nhảy ba phát liên tiếp. Miếng đất rộng ba mét trở thành sân khấu cho show nhảy của cậu ta, hoạt bát như khỉ, nếu không vừa chạy vừa la cứu mạng thì có lẽ Thanh Phong đã có thể trở thành tuyển thủ kite quái xuất sắc nhất.
3 giây vung roi, cộng thêm 15 giây thả sóng độc một lần.
Thật vất vả tìm được thời gian phàn nàn, Thanh Phong vội chửi: “Ai mà ngờ được lần đầu tiên đánh map ẩn lại rơi phải tình cảnh thế này. Nếu hồi trước em mà biết chơi kiếm sĩ còn phải kite quái, em nhất định sẽ chọn làm một món trang sức ngoan hiền, ví dụ như làm vú em.”
Hồng Quả Quả khó chịu: “Đổi chỗ không, có giỏi thì lên đây?”
Thanh Phong rén ngay: “Daddy đừng bỏ con.”
HP xuống đến 80%.
Yêu Quái Biển Sương rít lên một tiếng, trong sân xuất hiện bốn con quái nhỏ lao về phía bốn người chơi.
Lượng máu của quái nhỏ không cao, nhưng sát thương lại cực kỳ cao, một đợt quái vừa xuất hiện đã lập tức cắn Thanh Phong nửa máu. Cậu ta vội vàng thả loạn kĩ năng chém chết quái, lại đón thêm một đợt sóng độc và ăn một cái roi, HP rớt xuống dưới mức an toàn.
“Quả, cứu mạng!” Thanh Phong đổi hướng, chạy sang chỗ Hồng Quả Quả.
Hồng Quả Quả khó khăn chịu đựng sát thương của quái mà đánh nó. Trị liệu đánh quái rất chậm, gần như là đánh hai cái lại phải tự heal mình một cái, giờ còn phải bớt thời gian ra heal những người khác: “Đánh cái phó bản này xong, đời này tôi đếch muốn đánh phó bản nữa.”
Túc Mạc thả Phong Ưng đến giúp đỡ: “Cậu heal đi, quái nhỏ để bọn tôi đánh.”
Hồng Quả Quả cảm động: “Anh, không uổng phí 10 gói đồ ăn mỗi ngày của em, cuối cùng cũng đả động được anh rồi ư?”
Túc Mạc ồ một tiếng, lại nói: “Có điều kiện, thêm gói nữa được không?”
Hồng Quả Quả thu hồi cảm động: “Anh, anh nghe câu nhân lúc cháy nhà đi hôi của bao giờ chưa?”
[Con quái này không nhiều kĩ năng, nhưng mà kĩ năng của nó dồn dập quá.]
[Roi đánh ngẫu nhiên, sóng độc ba phát, lại còn quái nhỏ, thật sự không có thời gian thả chiêu luôn.]
[Streamer chạy mượt không tính, nhưng triệu hoán sư và trận pháp sư làm thế nào vậy. Tôi thấy thù hận của boss vẫn luôn tập trung trên người trận pháp sư, cả quá trình anh ta đều dựa vào trận pháp phòng ngự và kỹ năng tránh để tank đó!]
[Thấy bảng DPS chưa? DPS của triệu hoán sư chiếm 65% cả đoàn.]
[Tỉ lệ DPS như thế mà vẫn chưa bị OT*, trận pháp sư không có trào phúng đúng không, sao hút thù hận được vậy?]
*ot là off-tank, dịch đơn giản là thù hận vượt quá tanker aka loạn thù hận
Boss có cấp đánh giá S về cơ bản sẽ miễn nhiễm với kỹ năng đánh gãy, cũng không chịu khống chế.
Tức là tất tần tật các loại khống chế như choáng, ngủ này kia đều không có tác dụng với nó. Để tank được trong điều kiện như vậy, trận pháp sư và triệu hoán sư cũng rất mạo hiểm.
“Bản đồ kĩ năng của triệu hoán sư có một con gấu có kĩ năng Trào Phúng, nhưng xem ra Momo còn chưa học được.” Hỏa Thụ Ngân Hoa giải thích: “Đội hình này cũng vừa khéo, thực tế triệu hoán sư lại là class khó chồng thù hận nhất, chỉ cần cậu ta khống chế được lượng sát thương của thú triệu hồi, dàn trải thù hận ra thì sẽ không tạo thành tình huống OT. Quy Chân Phản Phác chắc đã cân nhắc đến điểm ấy nên mới yên tâm tank như vậy.”
Đạp Vân Trung cũng nói: “Đội hình này của họ mấu chốt nằm ở triệu hoán sư. Triệu hoán sư đảm nhiệm DPS chính, ngoài đánh boss ra cậu ta còn phải giết quái nhỏ cho trị liệu, lúc cần thiết thì phải giúp kiếm sĩ đang kite quái một tay. Khả năng tập trung tốt như vậy chứng tỏ tinh thần lực của cậu ta không hề thấp.”
“Đâu chỉ có thế!” Hỏa Thụ Ngân Hoa xem rất tập trung: “Tinh thần lực cao là một chuyện, ông có thấy tốc độ di chuyển của Momo không. Bản thân triệu hoán sư chân ngắn, cậu ta có tốc độ di chuyển cao như vậy chứng tỏ cậu ta không cộng nhiều điểm thuộc tính vào vật công như các triệu hoán sư khác. Mà thú triệu hồi hệ vật lý cần tốc độ đánh, nói cách khác cậu ta đang vừa tránh kĩ năng vừa tập trung điều khiển chúng nó.”
Apple nghe tiếng cãi vã trong kênh, vội bồi thêm một câu: “Xem tình huống này, có lẽ họ có hi vọng đấy.”
Đạp Vân Trung: “Đừng chủ quan, nếu boss này có điên cuồng thì họ gặp khó khăn rồi.”
Boss điên cuồng, đây là kết quả đáng sợ nhất trong tình huống đội ngũ thiếu người.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, trong sự chú ý của tất cả mọi người, máu của boss rớt xuống mức 60%.
Lúc này, boss lại triệu hồi quái nhỏ, đông gấp hai lúc 80%. Túc Mạc thấy thế hơi ngừng tay, né kĩ năng xong lập tức tập trung tấn công và hỗ trợ những người khác giết quái.
“123 nhảy… 123 nhảy.” Thanh Phong còn đang đếm nhẩm, vừa nhảy vừa khua kiếm.
Ngay khi sắp giết xong quái nhỏ, cậu ta bỗng có một cảm giác bất an kì lạ, chớp mắt sau đó roi của boss đã quất thẳng mặt, một chiêu đánh bay Thanh Phong xuống đầm, độc trong đầm nước lập tức ăn mòn kiếm sĩ.
[Người chơi Thanh Phong Đến Đây tử vong, số người khiêu chiến còn (3/4)]
Thanh Phong vừa chết, màn hình phát sóng lập tức thành màu đen trắng, chuyển sang góc nhìn Thượng Đế.
“Roi 2 giây…” Túc Mạc vừa dứt lời, roi đã vút tới, cậu vội vàng nhảy sang bên cạnh, hết sức kinh ngạc: “Không đúng, thời gian ra chiêu đang thay đổi.”
Kĩ năng quất roi của boss có thể từ 3 giây một lần, đổi sang 2 giây một lần, sau đó lại là 3 giây một lần.
223, 332, 323… Biến chiêu không có quy luật.
Kỹ năng biến động, không ra bài theo đường lối đã làm loạn trình tự kĩ năng của tổ bốn người, hậu quả trực tiếp là Thanh Phong chết, khiêu chiến vốn đã chật vật nhảy thẳng lên độ khó cấp Địa Ngục.
Thanh Phong nằm dưới đất còn chưa kịp hiểu, nghe Túc Mạc giải thích xong mới biết mình bị boss lừa: “Móa, sao nó khôn quá vậy? Biết bọn mình có thể tránh thì lập tức biến chiêu, còn biến chiêu không theo quy luật, thế này thì bọn mình hoàn toàn không qua được nếu chỉ dựa vào kĩ xảo.”
Nói cách khác, mất đi khả năng tiên đoán, kỹ năng của boss càng thêm nguy hiểm.
[Lại còn biến chiêu…]
[Không có nhắc nhở kĩ năng thì né như nào đây! Có y sư hồi sinh liệu nổi không?]
[Mấy ông không xem trạng thái của boss à? Chết một người thì công kích của nó tăng thêm 5%.]
[Cứ thế chồng lên, nếu một đội 20 người thay phiên nhau chết thì về sau một đòn của boss có thể quất chết tươi tanker, yêu cầu cả đội phải có kĩ thuật cực tốt.]
[Túng Thiên Khải dã man vậy sao? Không nhiều kĩ năng nhưng độ biến thái quả thực là top 1.]
Người chơi trong phòng phát sóng lập tức thấy tuyệt vọng, dường như vận mệnh tụt cấp của cả server đã ở ngay trước mắt.
[Em thấy nhiều người tới khu vực gần thành chính tìm đường vào lắm, đừng bỏ cuộc mà.]
[Báo — Hình như đại lão Apple mở clone rồi, bọn họ cũng đang ở gần thành chính.]
[Mới 20 phút thôi, còn một ít thời gian nữa mới hết 3 tiếng, streamer cũng thử hết kĩ năng cho bọn mình rồi, giờ chỉ trông cậy vào các đại lão kia thôi.]
[Từ từ! Bọn họ chưa bỏ cuộc! Vẫn đang đánh!]
Khiêu chiến trong hang vẫn còn tiếp tục, Thanh Phong tử vong khiến quân số trong sân còn ba người.
Cảm xúc lo lắng dường như bắt đầu lan tràn trong kênh voice, Hồng Quả Quả cắn răng: “Em còn một kĩ năng hồi sinh, để em hứng roi cho, tốc độ di chuyển của em thấp, chắc chắn nó sẽ tìm em.”
Y đang định nhảy xuống, giọng nói bình tĩnh của người đàn ông đã vang lên trong kênh.
“Đừng nhúc nhích, cậu ở yên trên đó đi.” Úc Trăn lại nói: “Cả đội tử vong sẽ bị đuổi ra khỏi bản đồ, chỉ cần cậu còn sống thì chúng ta sẽ không bị đuổi ra. Còn hai tiếng rưỡi nữa, nhiệm vụ của cậu là tăng máu khôi phục thể lực, giữ bản thân sống sót.”
“Đồng ý, cục diện bây giờ còn chưa tới lúc cần hồi sinh.” Túc Mạc lại tránh roi, Phong Ưng đã tử vong được triệu hồi lại: “Cậu tank nổi không?”
Úc Trăn chịu đòn của boss: “Nổi, nhưng chết thêm một người thì khó.”
Nói cách khác, nếu đội bọn họ còn muốn đánh con boss này thì phải cam đoan là tiếp đó cả ba không mắc bất cứ sai lầm nào.
Túc Mạc gọi Cô Lang ra, trong động đá vôi lúc này đã có ba con thú triệu hồi và một con thú cưng.
Thỏ Linh Tâm công kích cao lại linh hoạt, vẫn đứng vững sau từng đợt sóng độc. Thú triệu hồi lại không được may mắn như nó, chết lần nào là được Túc Mạc triệu hồi ra tiếp lần đó. Triệu hồi liên tục khiến mana của Túc Mạc xuống thấp, roi sương lập tức tìm tới cậu.
“Momo!” Úc Trăn kêu lên.
Túc Mạc ngửa ra sau, lùi một bước, sau đó dùng khinh công nhảy lên một trụ đá khác. Yêu Quái Biển Sương hiển nhiên không dễ dàng buông tha cậu, một roi vừa kết thúc, 2 giây sau đã có tiếp roi nữa, khí thế nhanh mạnh tàn nhẫn, liên tiếp ập tới. Thanh máu của boss chững lại một cách rõ rệt.
DPS chính bị boss dây dưa, sát thương của họ không đủ.
Hồng Quả Quả di chuyển sang mép vực, cố gắng dùng khinh công hơi nhảy lên một chút mở rộng giới hạn thả một cái cây trị liệu cho Túc Mạc, roi sương của boss vừa quét tới đã nhanh chân chạy mất, lộn nhào về lại khu an toàn.
Thanh Phong dùng góc nhìn Thượng Đế thấy được động tác của Hồng Quả Quả, rất là sốc: “Bản lĩnh chạy trốn đỉnh đấy người anh em.”
“Mấy ngày nay luyện ra được đấy.” Hồng Quả Quả thản nhiên đón nhận khích lệ: “Xa hơn nữa là chịu, anh, chỗ đó là giới hạn của em rồi.”
“Đủ rồi.” Túc Mạc nhảy ba lần liên tiếp, tránh sóng độc và roi sương, vững vàng đáp xuống đầm nước.
[Khó thật đấy, HP của trận pháp sư còn có một nửa.]
[Triệu hoán sư cũng nhọc thật, không có kiếm sĩ kite cho, roi sẽ luôn tìm cậu ta, tuy có cây hỗ trợ khôi phục thể lực, nhưng tập trung thời gian dài như vậy cũng mệt chứ.]
[Sốt ruột quá đi mất, mấy đại lão kia sao rồi.]
[Chưa tìm được, còn không biết điều kiện kích hoạt cái map này cơ.]
Đã sắp 30 phút trôi qua, máu của boss xuống tới 50%.
Khoảnh khắc máu boss chạm vạch 50%, kỹ năng lại phát sinh một đợt biến động mới. Roi sương, sóng độc, quái nhỏ được thả ra cùng lúc. Khí độc màu xanh sẫm gần như tản ra trong nháy mắt, Úc Trăn lập tức chọn mở trận pháp phòng ngự tránh kỹ năng. Nhưng quái nhỏ vừa được thả ra đã lập tức lao tới chỗ triệu hoán sư đang ở thế yếu.
[!!!!]
[Cứu mạng, thấy mùi đất thoang thoảng rồi!]
Túc Mạc bắt lấy thời cơ lập tức nhảy lên, vào giây phút đó, trong đầu cậu nhanh chóng lướt qua toàn bộ địa thế rộng rãi của hang động, nơi nào có điểm đặt chân, ở đâu là phạm vi dễ công kích, chỗ nào bất lợi cho việc nhảy hai lần… Nhưng tấn công quá nhanh quá mãnh liệt, cậu hoàn toàn không kịp tỉ mỉ suy nghĩ, chỉ theo bản năng nhảy sang bên.
— Vững vàng đáp đất.
Rầm —
Chiêu thứ hai ập tới, thú triệu hồi trong sân chết hết, Thỏ Linh Tâm kéo dài hơi tàn tránh được công kích, Túc Mạc ngửa ra sau tránh roi, khinh công lùi lại giẫm lên một tảng đá khác. Lúc roi quét qua, cậu nhẹ nhàng hoàn thành một loạt động tác nhảy, chân vừa giẫm lên đá lại bật lên nối liền ba cú nhảy lên tiếp.
[Vãi chưởng!!!]
[Triệu hoán sư siêu vãi!!]
[Mẹ ơi con sợ quá.]
Hang động đá vôi rộng lớn như vậy, ngổn ngang những tảng đá chật hẹp, giờ phút này trở thành lựa chọn duy nhất của triệu hoán sư. Thân thủ linh hoạt nhảy hết cái này đến cái khác, động tác trôi chảy đạp trên tảng đá, trước khi công kích rơi xuống đã hoàn thành nhiều lần nhảy. Triệu hoán sư không hề dừng lại, thậm chí cậu còn không kịp nghĩ, cơ thể đã tự chuyển động, hoàn thành hết lần này đến lần khác, liên tục né tránh trong không gian hạn hẹp, HP rớt xuống mức 5% đầy nguy hiểm, lại cứng rắn chịu đựng hết đợt công kích.
[Ôi trời ơi, thế mà qua được kìa!]
[Mỗi lần boss quất roi là tôi tưởng pha này ổng hẹo luôn chứ.]
[Đỉnh vãi, triệu hoán sư di chuyển siêu đỉnh!!]
[Cậu ta còn đang triệu hồi kìa, cứu với, kích động quá!!]
Túc Mạc lại triệu hồi ra ba con thú, vừa đáp đất đã lần lượt chạy tới giải quyết quái nhỏ trong map. Cậu rảnh rỗi còn chạy tới gần chỗ Hồng Quả Quả ké miếng máu, sau đó lại vùi đầu né tránh đợt tấn công dồn dập.
Tránh, nhảy, tấn công.
Kỹ năng boss đã hoàn toàn xáo trộn, không thể dự đoán, cậu gần như là tấn công theo bản năng. Lúc này dưới chân còn có thêm một cái trận pháp phòng ngự, Úc Trăn rảnh rỗi buff cho cậu một cái trận pháp, khiến Túc Mạc có thời gian thở dốc.
Túc Mạc: “Cảm ơn.”
Úc Trăn: “Còn 45%.”
Trong phòng phát sóng, các người chơi nhìn tình thế chiến đấu qua giao diện đen trắng, trái tim treo lơ lửng trên cao, nhất là thanh máu như đi tàu lượn của triệu hoán sư và trận pháp sư, mỗi lần mất máu đều khiến bọn họ nơm nớp lo sợ.
Rừng Biển Sương gần thành chính tụ tập cả chục nghìn người chơi, thi nhau nhảy vào khe núi tiếp giáp giữa hai bản đồ, nhưng không một ai bug được vào Hang Động Biển Sương. Apple cũng dẫn một đội tới, sau đó thất bại trở về: “Cái map ẩn này không phải là ngẫu nhiên tiến vào, nếu không nhiều người thử như vậy, không thể nào lại có xác suất thấp đến mức một người cũng không vào nổi.”
Đạp Vân Trung nói: “Không phải ngẫu nhiên, có thể là đạo cụ.”
Hắn chuyển sang nhìn phát sóng trực tiếp: “Momo hoặc là Hồng Quả Quả, một trong hai người này có đạo cụ kích hoạt Hang Động Biển Sương.”
“Vậy thì khó rồi, bọn mình không biết đi đâu tìm đạo cụ nữa.” Apple nhìn lên cái đồng hồ đếm ngược, thời gian còn chưa tới 1/3, nhưng ngay cả cơ chế vào trong bản đồ họ cũng không biết: “Bên Đáng Yêu sao rồi, có dịch ra được gì mới không?”
“Không có manh mối, đạo cụ này chắc chắn là từ thôn Tân Thủ, mà có thể là gần đây mới xuất hiện.” Đạp Vân Trung nhíu mày: “Giờ chỉ có thể dựa vào bọn họ.”
–