Edit: Ry
Ở trên cao, tầm mắt thoáng đãng hơn hẳn, cộng thêm chỗ trận pháp sư treo vừa hay có thể thấy rõ toàn bộ bia đá.
Túc Mạc cũng thuận tay vịn một hòn đá mượn lực, thoáng điều chỉnh vị trí ngồi trên tay Úc Trăn, miễn cưỡng giảm bớt chút cân nặng, chứ thực tế gần như trọng lượng cả người vẫn đặt trên tay anh.
Úc Trăn hỏi: “Cần chỉnh lại vị trí không?”
“…” Túc Mạc muốn nói lại thôi: “Không cần, cảm ơn.”
Đây là lần đầu tiên Túc Mạc ngồi trên tay người ta được bế lên vị trí cao như vậy, độ cao đã hoàn toàn vượt qua thứ khinh công có thể đạt tới. Sử dụng khinh công chỉ giúp nhảy lên cao hơn một chút, lên được tới đây hoàn toàn dựa vào kĩ thuật của bản thân, huống hồ bản đồ này còn cấm bay.
Cậu cúi xuống quan sát sự chênh lệch hình thể giữa mình và trận pháp sư. Không hổ là game thực tế ảo, có phải là do trước đó cậu tạo nhân vật không biết chỉnh số liệu không nhỉ, sao nền tảng của người ta cũng tốt hơn cậu nhiều như vậy.
Túc Mạc bèn nói: “Nếu tay cậu mỏi thì nói với tôi một tiếng.”
“Không sao.” Úc Trăn đơn giản đáp: “Cậu rất nhẹ.”
Túc Mạc: “… Ừ.”
Một bên khác, Thanh Phong đang livestream và Hồng Quả Quả vẫn ngồi ở cửa vào hang động. Hồng Quả Quả quan sát tình huống bên dưới, nửa đường đã bỏ cuộc: “Cái chỗ đặt chân cũng bé tí xíu, đúng là thử thách khả năng đi đứng của giống loài quanh năm trốn trong nhà như tôi.”
Thanh Phong: “Đâu đến nỗi, môn thể dục bình thường vẫn dạy mấy cái này mà. Với cả chỉ số cơ thể trong game đều được tối ưu rồi, cái này không thành vấn đề đâu Quả, phải tin tưởng vào bản thân.”
Hồng Quả Quả: “Không muốn xuống lắm, tôi thử xem từ đây có heal được cho họ không.”
[Hai người lười không muốn làm thì có?]
[Cái này là nhiệm vụ Túng Thiên Khải đó người anh em, hứa với bọn tôi cậu sẽ nỗ lực thêm chút được không?]
[Tức chết mất, hai người này chẳng có lòng cầu tiến gì hết, người ta vượt ải, hai ông thì ngồi buôn chuyện.]
[Ơ? Trận pháp sư và triệu hoán sư đâu? Sao tui không thấy người nữa vậy?]
“Ai bảo bọn này không nỗ lực? Các đại ca bảo bọn tôi ở đây tiếp viện được chưa?” Thanh Phong nói xong để ý tới màn đạn: “Bọn họ à? Để tôi xem… Ớ sao chạy sang tận bên kia rồi?”
Góc quay lập tức di chuyển theo Thanh Phong, chĩa về phía chân bia đá ở chính giữa.
Hang động rộng rãi, đầm nước và đá tảng lởm chởm chiếm phần lớn diện tích, phần đất trống giữa đầm cũng mấp mô không đều, chỉ có bia đá là sừng sững đứng đó, khắc một đống bùa chú họ không hiểu. Cảnh đẹp thì đẹp, nhưng qua ống kính lại chỉ tạo cảm giác âm u đáng sợ cho người xem.
Thanh Phong vội vàng dời máy quay, vừa lệch đi một cái lập tức quay được hai người đang treo trên vách đá khổng lồ. Nhìn từ góc độ của cậu ta, hai người kia như đang ôm nhau treo giữa không trung, không nhúc nhích.
Thanh Phong sửng sốt.
Người xem cũng sửng sốt.
“Thanh Phong, mở quyển trục chiếu sáng đi.”
Trong kênh voice vang lên tiếng của Hành Chỉ Vô Câu, dưới đầm nước rộng lớn xuất hiện một cái cờ đánh dấu.
“Có ngay.” Thanh Phong lấy quyển trục chiếu sáng ra, bỗng khựng lại, ủa khoan? Sao tự dưng ôm nhau còn đòi chiếu sáng?
[Triệu hoán sư và trận pháp sư đang làm gì vậy?]
[Đòi ánh sáng kia, chắc là đang quan sát chỗ cao, cái văn bia kia chắc chắn có vấn đề.]
[Trận pháp sư đang bế triệu hoán sư kìa, không phải là để xem bia đá đâu.]
[Oa độ cao này, đỉnh thật đấy, nhảy lên kiểu gì vậy?]
Túc Mạc hơi vịn vách đá giảm bớt áp lực cho Hành Chỉ Vô Câu, ánh mắt rơi trên văn bia.
Chữ khắc trên bia đá là chữ Hoa Hạ cổ, điều này khiến Túc Mạc khá bất ngờ. Để tiện cho người chơi đọc hiểu cốt truyện, Thiên Hoàn vẫn luôn sử dụng chữ phổ thông của Tinh Minh, đây hẳn là lần đầu tiên cậu nhìn thấy một đoạn văn Hoa Hạ cổ hoàn chỉnh như vậy trong game.
Ba mẹ cậu là nhà khảo cổ nghiên cứu văn hóa Hoa Hạ xưa, sách ở trong nhà có đến một nửa là cổ văn điển tịch. Trước khi ba mẹ đi thuyền thăm dò vũ trụ gặp nạn, lịch sử của Hoa Hạ là chuyện kể trước khi ngủ của cậu. Hồi bé tinh thần lực của Túc Mạc rất tốt, mưa dầm thấm đất cũng học được chữ Hoa Hạ cổ. Đây là lần đầu tiên cậu nhìn thấy một bia đá khắc chữ Hoa Hạ cổ có ngữ pháp tiêu chuẩn như vậy, đầu não tối cao phục chế lại còn chính xác hơn một vài sách báo hiện giờ của Tinh Minh.
Cũng nhờ ngữ pháp dùng từ đều tiêu chuẩn nên Túc Mạc đọc hiểu cũng không khó.
“Khai thiên lập địa, linh khí mở đường, hình thành Thiên Khải.” Túc Mạc chầm chậm đọc ra những con chữ trên bia đá…
Đoạn đầu kể về thuở sơ khai của lục địa Thiên Hoàn, tên là thời kì Thiên Khải, khi mà linh khí thành đường. Trong thời kì đó, lục địa Thiên Hoàn tràn đầy linh khí, gần như tất cả tu sĩ đều có thể lên trời xuống đất, tuy là người nhưng lại không khác gì thần. Người trở thành thần, cường giả như mây, là một thời đại mạnh được yếu thua, kẻ mạnh là vua. Cho đến khi người mạnh nhất mở ra cánh cổng Thiên Khải, linh khí bị chặt đứt, thời đại này dần trở nên suy tàn.
Túc Mạc đọc đến đây bỗng ngừng.
Úc Trăn hỏi: “Sao vậy?”
Túc Mạc khẽ nhíu mày: “Đoạn này có hơi mâu thuẫn. Nó nói là cánh cổng Thiên Khải rơi xuống dẫn đến linh khí suy kiệt, vậy tại sao họ lại muốn mở cánh cửa đó. Nếu như theo lời cậu kể thì chúng ta đang làm nhiệm vụ để mở phong ấn Thiên Khải, vậy mở ra xong sẽ như thế nào, đã ai từng cân nhắc chưa?”
Hai người một cao một thấp, lúc nói chuyện đều nhìn nhau.
Cuối cùng Úc Trăn mở miệng trước: “Đọc hết chưa?”
“À, rồi.” Túc Mạc hoàn hồn: “Đoạn đầu đều là kể bối cảnh nhiệm vụ Thiên Khải, khúc sau thì kể về sự tích cái hang này, nơi này là điểm phong ấn Thiên Khải, không thấy nói gì về cơ quan, bọn mình phải xuống kiểm tra một chút.”
Úc Trăn bế Túc Mạc nhảy xuống, đứng vững rồi mới đặt Túc Mạc đang ngồi trên tay xuống.
Lúc này Túc Mạc lại không cẩn thận va vào tay anh.
“Xin lỗi.” Túc Mạc tò mò nhìn cánh tay Úc Trăn, cơ bắp bên dưới lớp vải có vẻ rất cường tráng: “Cậu chỉnh số liệu như thế nào vậy? Hình như lúc tôi tạo nhân vật không có cái này.”
Hành Chỉ Vô Câu mặc áo bào của trận pháp sư, cơ thể thon gầy nhẹ nhàng, hình thể cũng không tính cường tráng, nhưng phần cơ bắp trên tay lại cứng như đá. Bản thân Túc Mạc cũng có tập thể dục hàng ngày, nhưng thể chất kém hơn hẳn người thường, tập mấy cũng chỉ có một lớp cơ mỏng dính. Hình thể ngoài hiện thực của cậu vốn đã kém bạn bè cùng trang lứa, nhưng ở trong game, Túc Mạc cũng có vẻ gầy gò thấp bé hơn những người khác.
Úc Trăn nói: “Cậu có thể thử nặn.”
Túc Mạc: “…”
“Cảm ơn, tôi không hâm mộ đến thế.”
Úc Trăn khựng lại, hiếm thấy mà giải thích thêm: “Ý tôi là nặn nhân vật, số liệu hình thể vẻ ngoài của nhân vật có thể điều chỉnh, mấy cái chỉ số cơ thể khác thì liên quan tới cộng điểm thuộc tính.”
Anh là thể chất cấp S, đúng là cộng điểm thuộc tính trên game cũng có tác dụng, nhưng kĩ thuật và khả năng vốn có ở ngoài đời sẽ không bị hạn chế trong thế giới game.
Túc Mạc sửng sốt: “Có thể chỉnh sửa bề ngoài…?”
Vậy sao ban đầu tạo nhân vật cậu không thấy.
“Ừ.” Úc Trăn nói: “Lúc tạo nhân vật nếu cậu không bấm vào điều chỉnh cao cấp thì hệ thống sẽ ngầm xác nhận, tạo mô hình nhân vật căn cứ vào số liệu cơ thể cậu.”
Túc Mạc: “…”
Chưa chơi game online thực tế ảo bao giờ, bị thiệt rồi.
[Bọn họ đang nói chuyện gì vậy?]
[Streamer xuống xem thử đi?]
[Vừa có thông báo mới. Một nhóm đại lão thuộc đội thám hiểm đã vượt qua map ẩn của Biển Mây. Bọn họ nói Hang Động Biển Sương này hình như là nhiệm vụ cuối của Túng Thiên Khải.]
[Cái gì? Cái cuối cùng! Cái cuối cùng của Túng Thiên Khải lại nằm ở khu vực tân thủ.]
[Cái lùm má, vậy bọn họ có thể góp chút sức không, tui sắp được chứng kiến đội ngũ tiên phong vượt ải rồi?]
Ban đầu Thanh Phong chỉ đứng trên nhìn, nhưng người xem liên tục thúc đít cậu ta đi xuống. Thanh Phong rơi vào tình thế khó xử, đành phải hỏi: “Anh Hành, hai người ở dưới cần hỗ trợ không?”
Hai người ở dưới không đáp, thậm chí còn đi về phía bia đá.
Thanh Phong: “Được rồi, có vẻ không cần lắm.”
Phòng phát sóng đã loạn cào cào rồi. Tiến độ thăm dò Túng Thiên Khải vẫn luôn là do cả server cố gắng thúc đẩy, nghe nói game còn có một đội ngũ thám hiểm riêng của các đại lão, trong đó hội tụ toàn game thủ hàng đầu của Thiên Hoàn. Ngay khi thông báo về Túng Thiên Khải được đưa ra ở cấp 70, những người này đã cố gắng làm nhiệm vụ mở phong ấn, mà vừa rồi có thông báo thành công vượt qua map ẩn Biển Mây, trưởng nhóm thám hiểm tức chiến sĩ số một của Phong Đình Sơn “Đạp Vân Trung” đã nói Hang Động Biển Sương chính là nhiệm vụ cuối cùng của Túng Thiên Khải.
Người xem trực tiếp càng thêm đông, thậm chí rất nhiều người chơi nổi tiếng cũng lần lượt tiến vào.
Lúc này là 17 giờ chiều ở Sao Thủ Đô khu C, lượng người xem stream của Thanh Phong đã đạt tới con số 5 triệu.
“Mấy ông đánh xong rồi à?” Apple vào trong kênh voice chat của nhóm, phát hiện trong này có tới 30 người: “Là cái cuối cùng thật à?”
Top 1 Chiến sĩ Đạp Vân Trung: “Ừ, trước khi xong map bọn tôi nhận được một cái bản đồ có chữ Hoa Hạ cổ, đưa cho Đáng Yêu phiên dịch thì cô ấy nói địa điểm nằm ở gần Rừng Biển Sương. Với cả phần thưởng rất lạ, có vài người còn nhận được phần thưởng thường chỉ có ở khu tân thủ, hẳn là ám chỉ chỗ đó.”
“Đại khái là vậy, đợi ải cuối mở rồi bọn mình cùng đi, sẽ đảm bảo hơn.”
Đáng Yêu là một trận pháp sư, thân phận ngoài đời là nhân viên nghiên cứu ở sở nghiên cứu khảo cổ, có kiến thức về chữ Hoa Hạ cổ.
Kết quả phiên dịch của cô thường rất chính xác, thậm chí còn chuẩn hơn là dùng dịch tự động.
“Quy Chân Phản Phác có đi không?” Hỏa Thụ Ngân Hoa hỏi: “Hôm trước Tiểu Nhị còn hỏi tôi vụ Momo, hỏi có phải tôi mở clone không.”
Apple: “Tôi vừa xem stream, Hành Chỉ Vô Câu chắc chắn là clone của anh Chân, nhưng tôi tag thì ổng không phản ứng.”
Đạp Vân Trung bấm vào đường link Apple gửi, tới phòng phát sóng của Thanh Phong, thấy góc quay thì không khỏi ngạc nhiên: “Góc quay bị gì vậy?”
“Streamer không đi theo.” Apple giải thích: “Anh Chân với triệu hoán sư kia đi xuống rồi, góc quay xa quá nên không thấy rõ, nhưng chắc chắn chữ trên tấm bia đá đó là mấu chốt. Cơ mà anh Chân không biết gì về mấy cái chữ cổ này, không biết có qua nổi không.”
Người trong nhóm thám hiểm lập tức vây xem. Mặc dù có clone của Quy Chân Phản Phác ở đó, nhưng đội ngũ bốn người này trong mắt họ cũng không quá đáng tin. Anh Chân mạnh thì mạnh thật, nhưng bảo 1 kéo 3 thì thật sự quá khó, trước kia thì còn may ra, giờ biết đây là ải cuối cùng thì người tin càng ít.
Đạp Vân Trung nhíu mày: “Tiểu Nhị đâu? Hỏi xem thế nào đi.”
Dưới sự thúc giục của mọi người, Hai Vạn Năm lặng lẽ ngoi lên: “Ông tưởng tôi không hỏi à? Mẹ nó anh Chân chặn míc tôi luôn rồi, tôi nhắn cả trăm tin ảnh cũng không thèm đếm xỉa.”
Apple cười sặc: “Là anh Chân thật hả, tôi đã bảo là thao tác của trận pháp sư trông rõ quen mà.”
Đạp Vân Trung tiếp tục xem tình hình trong phòng phát sóng, từ thị giác của streamer, hang động to lớn này vô cùng kì lạ, từ bố cục cho tới không khí đều thể hiện một loại cảm giác khiến người ta rất khó giải thích, mà loại cảm giác này từ lúc họ làm chuỗi nhiệm vụ Túng Thiên Khải đã có. Trước kia cũng không thiếu mấy cái phó bản thuộc loại u tối kinh dị, nhưng đen sì như Hang Động Biển Sương này là lần đầu.
Bia đá cao lớn sừng sững cùng với đá vụn đầm sâu bao quanh, khiến cả hang động toát lên một sự thiếu cân đối kì lạ.
Túc Mạc đi mấy bước trở lại bên cạnh bia đá, đến gần mới chợt phát hiện, cái bia này đổi màu.
Ánh sáng trong hang đá vôi phản xạ phức tạp, cộng thêm quyển trục chiếu sáng, tổng thể cục bộ thì hiện lên màu trắng.
Chỉ khi tới cực gần thì mới nhìn ra chữ trên bia có biến hóa rất nhỏ. Bia đá có màu nâu xanh, chữ là màu đỏ trầm, nhưng nhìn gần thì mấy dòng ở bên dưới so với bên trên đỏ hơn rất nhiều.
Túc Mạc đi đi lại lại, ánh mắt cũng thay đổi.
Úc Trăn thấy hành vi kì quái của cậu bèn hỏi: “Phát hiện ra gì rồi?”
“Chữ trên bia có vấn đề.” Túc Mạc xác định vị trí của những chữ kia: “Khải, Phong, Yêu…”
Cậu đọc từng cái, chỉnh lại trình tự chữ, cầm đèn gõ lên những con chữ kia.
Đúng lúc này, chữ trên bia bỗng sáng lên đầy lạ kì.
Túc Mạc gõ xong theo thứ tự cậu dự đoán, toàn bộ chữ trên bia càng thêm đỏ rực, như máu tươi chảy xuôi, hiển hiện trên mặt bia màu nâu xanh, nhất là tám con chữ vừa rồi, đỏ đến gai mắt.
Thanh âm xa xưa, nặng nề vang lên trong động đá vôi.
“Túng Thiên Khải giải, mở Yêu Ma Phong.”
Chỉ trong chốc lát, không gian rộng rãi bị phóng đại tới vô hạn, tạo thành bí cảnh hang động vĩnh viễn không có điểm dừng. Đầm nước sâu vốn phẳng lặng bỗng bốc lên những bọt khí quái lạ, văn bia ở chính giữa hoàn toàn nứt vỡ, bọt khí từ đầm sâu tựa như bom nổ.
Rầm rầm rầm —
Từ tấm bia lan ra thứ sương mù màu xanh sẫm, dần ngưng tụ thành hình trước mặt mọi người.
Cùng lúc đó, tất cả người chơi đang online của Thiên Hoàn đều thấy một thông báo đỏ tươi hiện lên trước mắt.
Một cánh cửa khổng lồ sừng sững trong mây, âm thanh nặng nề ấy không ngừng khuếch tán đi khắp thế giới.
[Tiến độ gỡ niêm phong của Túng Thiên Khải sửa lại 99%, đếm ngược mở ra cổng Thiên Khải, khiêu chiến thành công sẽ hoàn toàn mở khóa]
Uỳnh —
Một tiếng vang to lớn, chiếc đồng hồ bấm giờ khổng lồ xuất hiện trên cánh cửa.
[Đã tiến vào phó bản chung cực của Túng Thiên Khải, Cảnh Giới Biển Sương]
[Hoan nghênh người chơi Momo, Hồng Quả Quả số 14, Hành Chỉ Vô Câu, Thanh Phong Đến Đây đã tiến vào Cảnh Giới Biển Sương]
[Căn cứ vào tình trạng người chơi tham dự, đã đổi mới giới hạn khiêu chiến, cấp bậc tổng hợp lại của Yêu Quái Biển Sương đã sửa lại là cấp 38, điểm tổng hợp cấp S.]
Giọng nói điện tử vô cùng dễ nhận diện của đầu não tối cao vang lên bên tai tất cả người chơi, giống như từng tiếng cảnh báo đâm vào màng nhĩ.
[Những người khiêu chiến thân mến, tôi rất vui vì các bạn đã nỗ lực bỏ thời gian và công sức vì Túng Thiên Khải. Hiện toàn server đã tiến vào thời kì đếm ngược mở khóa, xin hãy nhận lấy thư khiêu chiến từ Cánh Cổng Thiên Khải, đây là một trận chiến liên quan tới vận mệnh của toàn server.]
“Cái đậu má, thư khiêu chiến gì cơ.”
“Này là giọng của đầu não tối cao đúng không, lần đầu tiên tôi nghe thấy trong game đấy.”
“Nghĩa là sao? Túng Thiên Khải không phải là để mở khóa level à? Sao tự dưng lại thành khiêu chiến toàn server rồi.”
“Vận mệnh của toàn server???? Em ngáo rồi các bác ạ, là sao!”
Thời gian đếm ngược là 3 tiếng.
“Khiêu chiến 3 tiếng?”
“Gì vậy má? Phần thưởng là gì?”
Mà tất cả người chơi đang ở trong phòng phát sóng của Thanh Phong, lại được tận mắt chứng kiến sự biến hóa của hang động.
Khoảnh khắc sương mù xuất hiện, Túc Mạc và Úc Trăn đã lập tức lùi lại, lùi tới phần rìa khoảnh đất.
Cảnh tượng trước mắt không ngừng biến đổi, khung đếm ngược xuất hiện ở trên cùng theo lệnh khiêu chiến.
[Đã xác nhận người chơi tham dự gồm Momo, Hồng Quả Quả số 14, Hành Chỉ Vô Câu, Thanh Phong Đến Đây (4/20)]
[Địa điểm Cảnh Giới Biển Sương, thời gian còn lại: 3 giờ]
[Khiêu chiến thành công sẽ hoàn toàn mở phong ấn Cổng Thiên Khải, cấp bậc cao nhất của server sửa lại là cấp 80, nhận được quà tặng từ Cổng Thiên Khải. Khiêu chiến thất bại không có thưởng, cấp bậc của toàn bộ người chơi trên khắp server lùi lại 10 cấp.]
[Mục tiêu khiêu chiến là Yêu Quái Biển Sương, thành công đánh giết sẽ hoàn thành khiêu chiến, toàn bộ người chơi tham dự tử vong sẽ trục xuất cả đoàn ra khỏi bản đồ.]
Giọng nói của đầu não tối cao vẫn còn tiếp tục —
[Do đó, cung chúc các bạn mở màn thắng lợi.]