Anh ta vô cùng kinh ngạc, không thể tin nổi chỉ tay vào quyển sổ nhật ký, lại hỏi lại lần nữa: “Bí Đao, con thật sự nghe hiểu được cha đang nói gì sao?”

Câu này hơi dài, Bí Đao hơi lờ mờ, nhưng chủ nhân trước mặt là người mà chú ta quan sát nhiều nhất lâu nhất, bởi vậy Bí Đao hiểu rất rõ biểu cảm khuôn mặt của ‘con sen’ nhà mình.

Nó nhìn thấy chủ nhân lộ ra biểu cảm khó tin, lại kết hợp với động tác chỉ tay vào quyển nhật ký, Bí Đao đoán, cảm giác như mình có lẽ là hiểu được ý của chủ nhân, bởi vậy…..

Nó lại gật gật đầu lần nữa.

‘Con sen’ há hốc miệng trợn tròn mắt, chẹp chẹp miệng rồi từ trên sô pha trượt chân xuống đất.

Vãi thật…….

Cún con nhà mình đây là thành tinh rồi à!!!!

‘Con sen’ nhà Bí Đao cố gắng đè nén sự kinh ngạc trong lòng, lại nói vài câu với cún con, nhưng anh lại phát hiện vẻ mặt ngờ nghệch của nhóc con, căn bản là nghe không hiểu, tuy rằng trong lòng cảm thấy thất vọng nhưng vẫn là thở phào nhẹ nhõm.

Dù gì thì sau khi lập quốc đã không cho phép mê tín dị đoan, nhà anh cũng không dám đi ngược lại xã hội.

‘Con sen’ này hoàn toàn không phát hiện ra mưu tính của bản thân với hành vi nói chuyện với cún con lúc này vô cùng kỳ quái.

Sau khi đọc nhật ký xong, ‘con sen’ bắt đầu làm bài tập về nhà cùng Bí Đao.

Anh ta tìm được mấy viên sô cô la, lại lấy ra mấy hạt đậu phộng đen, bỏ vào trong cái đĩa, đặt ở trước mặt Bí Đao, cười hỏi nó:

“Cái nào không thể ăn được đây?”

Bí Đao nhớ được cách phát âm của câu “không thể ăn” này, cho nên tiến lên ngửi thật cẩn thận, đẩy cái đĩa có sô cô la ra trước mặt chủ nhân.

‘Con sen’ hơi bất ngờ, mặc dù biết rõ không thể nào, nhưng lại luôn có ảo giác như là cún con nhà mình hình như thật sự có thể nghe hiểu được lời mình nói.

Vì để kiểm nghiệm xem suy đoán của mình có phải thật không, ‘con sen’ đã tráo đổi vị trí hai chiếc đĩa liên tục.

Anh ta là sợ cún con vì từng được cô giáo Cố huấn luyện rồi, vì thế nên không cần hỏi cũng có thể tự mình chọn ra đồ vật không thể ăn, bởi vậy cố ý đổi một cách hỏi khác:

“Cái nào có thể ăn được?”

Bí Đao ngây ngốc một lúc, thường thường lúc kiểm tra, cô giáo đều sẽ hỏi cái nào là “không thể ăn”.

Tiểu khả ái cẩn thận mà nhớ lại, nhớ ra cô giáo thường hay nói cái này “có thể ăn”, cái kia “không thể ăn”, bởi vậy nhóc con suy xét cẩn trọng, sau khi phân tích kỹ vấn đề mà chủ nhân nhà mình đưa ra, đã đẩy chiêc đĩa có hạt đậu phộng đen đến trước mặt chủ nhân.

‘Con sen’: “!!”

U là trời, vãi thật….

Không phải là ảo giác, không phải là hiểu sai, thật sự cún con nhà mình có thể nghe hiểu lời mình nói aaaaaaaaaa!

‘Con sen’ không thể tin được, lại lặp đi lặp lại thử dò hỏi vài lần nữa, kết quả lần nào Bí Đao đều có thể trả lời đúng!

Chỉ là ngoại trừ hai vấn đề đơn giản này ra, lời khác thì dường như nó lại nghe không hiểu nữa, não của ‘con sen’ có hơi loạn, không thể xác định tiểu khả ái nhà mình rốt cộc có tính là thành tinh hay không nữa.

Hay là nói… vừa mới tu luyện đắc đạo, cho nên nghiệp vụ chưa tinh?

‘Con sen’ sợ cún con bảo bối nhà mình bị mấy cái tổ chức kỳ quái bắt đi cắt thành miếng nghiên cứu, cho nên anh ta tạm thời kiềm chế tính tò mò của mình lại, không dám liên lạc với Cố Tiểu Khả để hỏi về sự nghi ngờ tận đáy lòng mình, định là sẽ quan sát thêm vài ngày nữa xem sao.

Cuối cùng anh ta nghĩ, thở một hơi thật dài rồi xóa hết những gì anh ta vừa quay phim lại về việc đáp đề của cún con, không dám lưu lại bất cứ chứng cớ nào, càng không còn giữ kế hoạch ban đầu là up lên mạng nữa, sợ khiến cho người khác chú ý.

Đêm hôm ấy, Cố Tiểu Khả nằm trên sô pha xem TV, trên bàn trà bày ra một chai thuốc xịt sương dưa hấu, người nào đó thi thoảng lại liếc mắt một cái, tâm tư hoàn toàn không hề đặt vào chương trình trên TV.

Đột nhiên, bên ngoài truyền đến tiếng đập cửa kỳ quái, giống như là móng tay cào ở trên của lớn vậy.

Soạt, soạt, soạt.

Cô gái sống một mình như Cố Tiểu Khả tất nhiên là phải cẩn thận, nửa đêm nửa hôm nghe thấy tiếng đập cửa thì lặng lẽ nhìn ra xung quanh phía bên ngoài qua mắt mèo.

Thế nhưng ngoài cửa lại không có gì cả.

Cố Tiểu Khả đặt bàn tay ra đằng sau lưng, lộ ra móng vuốt sắc bén, nhưng giây tiếp theo, cô lại nghĩ lại, lại biến ngón tay trở về bình thường, rồi thuận tay cầm lấy gậy đánh bóng chày ở cánh cửa, hỏi: “Ai đó?”

“Meo~”

Ngoài cửa truyền đến một tiếng mèo kêu.

Cố Tiểu Khả thở phào nhẹ nhõm, buông gậy bóng chày ra, mở cửa ra nhìn, đã thấy bé Pitt ‘đen’ lanh lợi ngồi chồm hỗm ở cửa, nghiêng đầu, miệng chúm chím, cười nịnh hót.

“Tôi đây có một cuộc làm ăn lớn muốn bàn với cô, cô có hứng thú không?”

Cố Tiểu Khả: “…..”

Cô lùi về sau một bước, ý bảo mèo đen vào trong nói chuyện, lấy ra một cái đĩa bên trong có mấy con cá khô, lại bê lên chén trà bên trong là lưng lưng sữa dê chiêu đãi vị khách nhỏ này.

Quả nhiên, bàn chuyện làm ăn phải có bộ dạng của bàn chuyện làm ăn, tiểu khả ái Pitt ‘đen’ ngồi xổm trên bàn trà thưởng thức món ngon.

Cố Tiểu Khả cười hỏi nó: “Cuộc làm ăn lớn gì mà khiến cậu nửa đêm nửa hôm thế này còn phải tự mình tới cửa thế?”

Pitt ‘đen’ thủng thỉnh uống hết sữa dê, giơ móng vuốt lên tao nhã mà lau lau miệng, sau đó ngồi ngay ngắn, hỏi Cố Tiểu Khả: “Cô có quen biết một người phụ nữ có môi đỏ rực không?”

Cố Tiểu Khả lắc đầu: “Không quá rõ ràng cậu đang nói đến ai.”

Mèo đen bình tĩnh, ra vẻ thần bí chào hàng: “Chỗ tôi có tin tức liên quan đến Mạc Thần Trạch, cô có muốn biết không?”

Người phụ nữ môi đỏ chót, cộng thêm sự tình liên quan đến Mạc Thần Trạch, trong lòng Cố Tiểu Khả có hơi hồi hộp, có loại cảm giác bất an.

Cô nhìn dò xét một lượt tiểu khả ái Pitt ‘đen’, thấy đôi mắt sáng lấp lánh ướt sũng của nó, lộ ra ánh mắt vô cùng chờ mong, nháy mắt liền hiểu được ý nghĩ của nó, tò mò hỏi: “Tin tức này của cậu định bán bao nhiêu tiền?”

Pitt ‘đen’ thè đầu lưỡi không hề lo lắng mà liếm lông mao đen bóng trước ngực mình, sau đó ngẩng đầu ưỡn ngực, vẻ mặt tự tin giơ móng vuốt lên khoa tay múa chân, trả lời: “Ít nhất 200 tệ! Tin tức này của tôi lợi hại lắm đó nha!”

Cố Tiểu Khả chìa tay phải ra đập tay với lông xù đáng yêu, sảng khoái nói: “Thành giao!”

Mèo đen vừa kiểm tra tiền giấy Cố Tiểu Khả đưa ra là thật hay giả, vừa nhân cơ hội mở rộng tiêu thụ bản thân, thổi phồng rằng năng lực nghiệp vụ của nó tốt như thế này thế kia.

“Không phải tôi đây kiêu ngạo, mà là tiểu khả ái giống như tôi đây sự nghiệp thành công đã không còn nhiều nữa rồi.”

“Không từ mà biệt, lần này chỉ lấy của cô 200 tệ, đã là vô cùng rẻ rồi, cũng là nể mặt cô là khách hàng lâu năm của tôi đây, mới có mức giá hữu nghị thế này!”

Cố Tiểu Khả giơ ngón tay cái lên khen Pitt ‘đen’: “Chúng ta hợp tác vui vẻ, sau này có tin tức gì cũng có thể đến đây bán cho tôi!”

“Yên tâm đi, nói chuyện với cô khá thoải mái, lại cộng thêm con người cô không tồi, tôi sẽ ưu tiên cân nhắc cô trước!”

Cố Tiểu Khả cười mỉm: “Nhanh nói xem tin tức cậu biết là gì đi.”

Vành tai Pitt ‘đen’ giật giật, chững chạc nói: “Chạng vạng tối tôi nhìn thấy một người phụ nữ môi đỏ chót, xách theo hai cái túi lớn đi vào nhà Mạc Thần Trạch.”

“Sau khi cô ta đi vào thì ở lại khoảng độ mười phút, sau đó lại mang theo hai cái túi ro rời đi.”

Cố Tiểu Khả lập tức hỏi: “Là hai cái túi ban đầu cô ta xách vào nhà sao?”

Pitt ‘đen’ lắc đầu: “Không phải, đổi thành hai cái túi to khác.”

“Lúc đó tôi không hề cảm thấy có gì đó bất ổn, cho đến khi vô tình nghe thấy cô ta gọi điện thoại.”

“Lúc cô ta nghe điện thoại không ngừng nhìn xung quanh để xác nhận là bên cạnh mình có người hay không, tôi đã cảm thấy hành vi này của cô ta có chút bất thường, cho nên lặng lẽ trốn ở dưới bụi cây nghe lén.”

“Cô đoán xem thế nào?”

Mèo đen giơ lên móng vuốt vỗ vỗ ngực mình, kiêu ngạo nói: “May là tôi tỉnh táo, nếu không đã bỏ lỡ tin tức đáng giá này rồi!”

Cố Tiểu Khả: “……”

Cô chọc chọc lên đỉnh đầu mèo đen: “Đừng thừa nước đục thả câu, nói nhanh lên.”

“Người phụ nữ đó lúc ấy nói thế này nè…..”

Pitt ‘đen’ điều chỉnh chỗ ngồi, dùng một bên móng vuốt lông lá đặt ở bên cạnh tai, học theo cách người phụ nữ kia ngó ngược ngó xuôi gọi điện thoại, biểu diễn nói: “Tôi cố ý mang theo quà biếu đến tìm Mạc tổng.”

“Anh ta cho tôi vào nhà, cũng nhận quà rồi, nhưng lại không đồng ý đề nghị của tôi.”

“Tôi đã nói với cô rồi, anh ta rất là nguyên tắc, thân phận đàn chị này cũng không thể thay đổi được gì.”

“Lúc đi, cậu ta cũng tặng lại quà cho tôi, tôi thấy là có ý không muốn nợ ân tình của tôi đây.”

“Bây giờ phải làm sao, chuyện chuyển tổ chắc chắn là không thể thay đổi được nữa rồi.”

“Cô đừng hoảng, mặc dù không thể tiếp tục thu thập số liệu, nhưng tin tức hiện tại trong tay tôi có được, có thể giảm giá cho cô 20%….”

Nghe đến đây, Cố Tiểu Khả đứng bật dậy, hai mắt trừng lớn: “Cậu nói gì, bán số liệu!?”

Mèo đen bị Cố Tiểu Khả dọa sợ, đôi mắt mèo hổ phách trợn tròn, giọng nói run rẩy trả lời:

“Phải, phải! Tôi nghe rất rõ ràng, cô ta quả thật có nói tới chuyện giảm 20%!”

“Tôi là con mèo thành thật ngay thẳng, sẽ không nói năng linh tinh đâu!”

Vãi thật, bán số liệu! Điều này có nghĩa là gì!

Cố Tiểu Khả ngây ngốc tại chỗ, càng nghĩ càng cảm thấy không bình thường.

Người phụ nữ đó không phải là…. đánh cắp cơ mật công ty sau đó bán cho công ty đối thủ đó chứ!

Chuyện này có nên nói cho nam thần biết không?

Chỉ là, cô với nam thần không thân, cô cũng không có chứng cứ.

Nhưng lỡ như là thật, vậy công ty của Mạc Thần Trạch sẽ tổn thất nghiêm trọng cỡ nào chứ!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play