Đến lúc ra biển thì bình minh cũng ló dạng gần xong rồi, mây đỏ mịt mù, nước biển ánh lên một mảng màu da cam lúc đậm lúc nhạt, Trang Phàm Tâm để chân trần chạy dọc đường bờ biển, mũ cói bị gió biển thổi lắc lư trên cổ.
Cố Chuyết Ngôn ngồi dưới cây cọ nghỉ ngơi, một bữa sáng ăn rất phập phồng, suýt nữa chết ngất trên bàn ăn. Kẻ đầu têu mua một hộp mận đi tới, ngồi xuống nói: “Sao mày không đi lướt sóng với bạn hàng xóm?”
“Mày tha cho tao đi.” Cố Chuyết Ngôn đeo kính râm, “Tao sợ em ấy hỏi mô hình ra làm sao.”
Lục Văn cười nhạo: “Anh em hết lòng lo lắng cho mày, tối hôm qua tao còn nói với Bùi Tri, bạn hàng xóm là của mày, anh ta tuyệt đối không nên có ý nghĩ gì khác.”
Cố Chuyết Ngôn buồn phiền nói: “Mày suy nghĩ cho bản thân mày đi được không?” Hai mắt sau thấu kính râm tỏ vẻ bất đắc dĩ, học theo Trang Phàm Tâm khoác lác, “Bùi Tri có đối tượng rồi, học Harvard đấy.”
Lục Văn giật nảy cả mình: “Vậy mày phải cố gắng lên, đừng làm bạn hàng xóm mất mặt.”
Cố Chuyết Ngôn bị tên ngu ngốc này hành hạ đến hết cách, thức dậy sớm còn buồn ngủ, dựa vào Lục Văn ngủ một giấc. Lục Văn nghĩ thầm, xem ra huynh đệ của mình tối hôm qua mệt muốn chết rồi, còn bày đặt, vội vàng ôm Cố Chuyết Ngôn, nghĩ lại không khỏi bồn chồn, sao Trang Phàm Tâm nhảy nhót tưng bừng thế kia?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT