Cố Chuyết Ngôn nhìn chằm chằm hộp Okamoto kia, cảm thấy quả thật muốn mê hoặc luôn rồi.
Anh nhanh chóng cất nó vào túi quần, vào phòng tắm khoá cửa, dựa vào bồn rửa mặt gửi tin nhắn cho Lục Văn: “Mày điên hả? Nhét một hộp bao cao su cho tao là muốn làm gì?!”
Lục Văn trả lời: “Đêm nay không phải ở chung một phòng sao? Lo trước khỏi hoạ!”
Cố Chuyết Ngôn hít sâu: “Thưa anh, anh có thể bớt quan tâm lại giùm em không?”
“Tao thấy hai đứa mày ở trước mặt mọi người mà còn hôn nhau được thì chuyện này chắc cũng không xê xích gì nhiều.” Lục Văn nói, “Người anh em, mày làm được mà, thực sự không được thì giữ lại sau này dùng.”
Cố Chuyết Ngôn một tay cầm hộp 0.01, chân mày nhăn lại, nhìn chăm chú chốc lát lại nhét vào túi quần. Trời xanh chứng giám, anh thật sự không có cái suy nghĩ này, Trang Phàm Tâm ở trong lòng anh như tờ giấy nháp, thuần khiết như vậy, cầm trong tay còn sợ nhăn.
Nhưng chuyện cái tên Lục Văn này làm, giống như nhóm lên đốm lửa trong lòng anh, hòn đảo mộng mơ, gió biển thổi vào phòng, 0.01 mỏng dính đưa đến trước mắt, đốm lửa ấy bốc cháy lên ngùn ngụt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT