Nhẹ nhàng vuốt ve tóc cô vẫn là mùi hương quen thuộc ấy. Lôi Nhiếp đem mặt vùi sâu vào hõm vai cô. Nếu không phải cô cứ nhất quyết bỏ đi thì mọi chuyện sẽ không như thế này! Anh nhẹ nhàng ôm lấy cô đi vào căn phòng đã được chuẩn bị từ trước.
Căn phòng không có cửa sổ bên trong rất tối nhưng anh cũng không có ý định bật đèn. Cứ như vậy đi! Anh sợ nhìn thấy bộ dạng của cô lúc này sẽ khiến anh mềm lòng hơn nữa anh cũng không thể để cho cô nhìn thấy mặt mình.
Anh vốn thích bóng tối chỉ cần có cô là được rồi. Cô chính là ánh sáng của anh là người duy nhất có thể cứu rỗi linh hồn anh.
Một mùi gay mũi khiến Mẫn Minh hít thở không thông mở mắt ra hoàn toàn là một màu đen tối không một chút ánh sáng. Cô cố gắng gượng dậy đưa tay sờ soạng xung quanh lại đụng trúng cái gì đó ấm áp mềm mềm, là tay người.
“Anh là ai! Thả tôi ra. Tôi phải đi tìm Viêm Viêm!”
Không có tiếng trả lời đột nhiên cô bị một vòng tay to lớn ôm gọn vào lòng mặc cho cô hết sức phản kháng nhưng đối phương vẫn không suy chuyển.
“Buông ra! Anh là ai! Đừng động vào tôi!”
Cô liều mạng kháng cự nhưng không có kết quả chỉ càng thêm khiêu khích dục vọng của đối phương. Bỗng nhiên cô cảm thấy một lực rất lớn đè cô ngã xuống giường người bên trên đem toàn bộ sức nặng đặt trên người cô.
“Không được. . . không được…Mẫn Kha cứu em!”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play