Lôi Nhiếp trực tiếp mở cửa xông thẳng vào thư phòng. Lúc này Mẫn Chính Huy đang đứng bên cửa sổ sát đất đưa lưng về phía anh. Ông ta cứ đứng như vậy quan sát bầu trời bên ngoài. Ông cũng muốn Mẫn Minh có thể thảnh thơi ngắm nhìn trời xanh mà không vướng bận phiền não gì. Ông già rồi hiện tại chỉ mong Mẫn Minh được hạnh phúc.
“Ba! Mẫn Minh đi rồi sao!” Lôi Nhiếp lúc này quần áo xộc xệch, tóc tai hỗn loạn không còn vẻ bình tĩnh như ngày thường.
“Đúng vậy!” Ông cũng không nhiều lời bình thản đáp một tiếng mắt vẫn nhìn khung cảnh bên ngoài.
“Chẳng phải ba đã đáp ứng yêu cầu của con tại sao còn để cô ấy đi!” Lôi Nhiếp tiến đến đứng bên cạnh Mẫn Chính Huy.
Ông ta sao có thể như vậy! Anh không cho phép.
“Lôi Nhiếp! Cậu có nhìn thấy đôi vợ chồng kia không! ” Mẫn Chính Huy không trả lời câu hỏi của anh đưa tay chỉ đôi vợ chồng già phía trước.
“Có! Rốt cuộc Mẫn Minh đã đi đâu?” Lôi Nhiếp mất hết bình tĩnh ai dám mang Mẫn Minh của anh đi anh sẽ bất chấp tất cả dù cho đó có là Mẫn Chính Huy đi nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play