Dưới ánh sáng của đèn vàng ấm áp hắt trên đỉnh đầu, Bùi Tứ từ tốn dùng bữa, tốc độ không gấp gáp. Anh ta có đủ sự kiên nhẫn để tiêu tốn thời gian ở đây.
Khoảng hai mươi phút sau, một chén súp kem nấm đã được giải quyết xong. Khương Nại rũ mắt lấy khăn giấy nhẹ nhàng lau khóe miệng. Bùi Tứ ngồi phía đối diện cũng đặt dao dĩa xuống. Anh ta cũng không cần rào trước đón sau, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề, hỏi cô: “Cô Khương và Tạ Lan Thâm quen biết cũng được 5 năm rồi nhỉ?”
Khương Nại ngẩng đầu lên nhìn anh ta, thầm nghĩ đã 5 năm 7 tháng rồi.
Bùi Tứ tỉ mỉ xếp khăn giấy thật đẹp, đồng thời hỏi cô : “Cô chưa từng nghĩ vì sao Tạ Lan Thâm lại nhắm trúng cô hay sao?”
Anh ta mang theo ý tứ sâu xa khi dùng từ “nhắm trúng” với Khương Nại.
Sắc mặt của Khương Nại biểu lộ rất bình thản, rất lâu sau cô mới hỏi một câu: “Tại sao?”
Bùi Tứ chưa trả lời câu hỏi đó, không nhanh không chậm nói: “Nơi ngày đêm tranh giành quyền lực như Tạ gia rất dễ sinh ra những tội phạm tâm thần cực đoan. Trong những năm tháng tiếp quản gia tộc, tuy đã gia tăng các loại thuốc điều trị nhưng anh ấy vẫn không thể khống chế chứng rối loạn nhân cách hoang tưởng.  Cho dù anh ấy có cố giả vờ như một người bình thường, muốn có cảm xúc như người bình thường nhưng áp lực tinh thần mỗi ngày vẫn không hề thuyên giảm”.  

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play