Hai người mua quần áo xong thì đi xuống nhà hàng nổi tiếng ở tầng bốn.
Khương Nại muốn cảm ơn Trì Châu, lúc ăn cơm cô còn gắp đồ ăn cho cô ấy.
Trì Châu chống tay lên má, đầu ngón tay gõ nhẹ, nghiêm túc nói với cô: “Chị Khương, phong cách không muốn nợ ân tình của chị đúng là quá khách sáo rồi”.
Cô ấy không cần đãi ngộ này, thậm chí còn dốc lòng chỉ bảo cho Khương Nại: “Như này không lấy được lòng đàn ông đâu”.
Khương Nại ngồi sát mép tường, ánh đèn ấm áp vừa khéo chiếu lên khuôn mặt tinh xảo của cô, biểu lộ sắc thái có chút sững sờ.
Trì Châu nhìn qua là biết cô không có kinh nghiệm. Cô ấy duỗi tay uống nước trái cây làm nhuận họng, sau đó mở miệng truyền thụ kinh nghiệm: “Đàn ông đều là nắm xương rẻ rúng, cái gì càng khó đạt được thì càng ngày nhớ đêm mong, từng giây từng phút khơi dậy ham muốn chiếm hữu của đàn ông, nhưng cũng không được quên khơi dậy ham muốn thử thách của đàn ông”.
Đối với chuyện tình cảm, Khương Nại không nghiên cứu sâu như Trì Châu. Trước mặt Tạ Lan Thâm, xưa nay cô vốn chưa từng che dấu tình cảm của bản thân, cũng chưa hề lung lay bất định.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT