Cửa sổ phòng nghỉ nửa đóng nửa mở, ánh sáng u ám, có thể nhìn thấy bóng dáng Hề Vạn Thanh đang nằm trên sô pha, đôi chân dài thẳng tắp gác trên bàn trà. Anh vẫn mặc quần áo từ đêm qua, dưới cằm còn lún phún những cọng râu mới mọc, tóc tai cũng rối loạn.
Trì Châu đã từng thấy anh vì hình tượng nhân vật mà nhuộm mái tóc thành màu muối tiêu, râu ria luộm thuộm, trông qua cực kỳ suy sụp.
Thế nên vào khoảnh khắc này cô không ghét bỏ Hề Vạn Thanh, bước chân cố ý thật nhẹ nhàng, không phát ra âm thanh.
Lúc cô đẩy cửa đi vào Hề Vạn Thanh cũng phát hiện ra tiếng động. Tưởng là người đại diện của mình, anh cũng lười phản ứng lại, tiếp tục nhắm mắt dưỡng thần trên sô pha. Dần dần, anh cảm thấy khoảng cách không quá thích hợp, một mùi hương nhè nhẹ lướt qua. Không đợi anh nhìn là ai, đôi môi mềm mại mang theo chút ngọt ngào kia đã dán lên bờ môi khô khốc của anh, cô dùng lực rất mạnh như có ý muốn trừng phạt anh.
Hề Vạn Thanh không mở mắt ra, sự bức bối trong lồng ngực chớp mắt đã biến mất. Anh đưa tay giữ chặt cổ cô, lòng bàn tay chạm đến da thịt trơn bóng, dùng sức đổi khách thành chủ kéo dài nụ hôn này.
Hơi thở cả hai cùng trở nên dồn dập, tựa như muốn ghì nát đối phương cho đến khi nếm được vị máu tươi nhàn nhạt.
Ánh mắt anh nhìn cô ban đầu là ngạc nhiên mừng rỡ, sau đó dần khôi phục lại sự dịu dàng thường ngày. Hề Vạn Thanh nhanh chóng tìm được cúc áo trên cổ áo chữ V của cô, động tác cởi bỏ cực kỳ thuần thục, bàn tay mò vào xoa nắn cực kỳ điêu luyện.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT