Tất cả mọi người, bao gồm cả Tuân Lan đều nghĩ rằng Kỳ Niên vẫn đang đắm chìm trong cốt truyện vừa rồi.

Nhưng Kỳ Niên biết không phải vậy.

Vào khoảnh khắc An Thành chết đi, một nỗi sợ hãi không thể diễn tả đột nhiên bao trùm lấy anh.

Bởi vì anh chợt nhận ra Tuân Lan không phải là người của thế giới này. Một ngày nọ cậu bỗng nhiên đến nơi này, liệu có thể sẽ lại đột ngột rời đi vào một ngày nào đó không?

Đến lúc đó, anh nên đi đâu tìm Tuân Lan.

Kỳ Niên không biết tại sao mình lại sợ hãi như vậy, nhưng anh hoảng hốt hiểu ra rằng, vào lúc đó, giữa Tuân Lan với anh cũng giống như An Thành với Trần Thiệu Nguyên.

Cảnh tượng ở đằng kia đã sắp được sắp xếp lại xong, Phù Tân Lập thấy hai người vẫn còn rúc ở trong góc thì hô lên: "Ôm đủ chưa, ôm đủ thì tới bổ cảnh quay!"

Không ít người có mặt ở đây bật cười.

"Khụ..." Tuân Lan đẩy Kỳ Niên ra, lần này Kỳ Niên mới buông tay.

Quay thêm mấy cảnh, quần áo trên người và tóc của cả hai đều ướt đến không thể ướt thêm. Quay phim được hai tháng, bây giờ đã là đầu tháng Sáu, hai người cũng không cảm thấy lạnh, nhưng suy xét vì cơ thể, hai người vẫn cần phải mau chóng đi thay quần áo và sấy tóc. Đặc biệt là Tuân Lan, cơ thể cậu yếu ớt, không chịu nổi giày vò.

Phù Tân Lập chuẩn bị canh gừng cho hai người trước. Trong phòng thay đồ, Tuân Lan và Kỳ Niên mỗi người bưng một ly canh gừng, thợ trang điểm phía sau đang sấy tóc cho họ.

Kỳ Niên có chút phân tâm, anh nhìn Tuân Lan qua gương trang điểm, thấy cậu đang nâng ly uống canh gừng, ống tay áo trượt xuống để lộ ra sợi dây đỏ trên cổ tay cậu.

Sau khi Kỳ Niên tỉnh lại, anh cũng không cởi sợi dây đỏ đeo trước đó xuống. Bây giờ anh bắt đầu tự hỏi, đại sư Định Trí để Tuân Lan đeo dây đỏ, phải chăng cũng đại biểu cho có ý nghĩa sâu xa gì đó không?

Vấn đề của Tuân Lan khiến Kỳ Niên băn khoăn mấy ngày, sau đó anh xin nghỉ một ngày và bay trở về Bắc Kinh để đi gặp đại sư Định Trí. Kết quả là đại sư Định Trí đã cho anh câu trả lời giống như trả lời Lưu Phi lúc trước, vẫn là thuận theo tự nhiên.

Điều này khiến người ta không khỏi thắc mắc liệu vị đại sư này phải chăng chỉ biết nói mỗi câu này hay không.

Tuân Lan chỉ nghĩ rằng hôm đó Kỳ Niên rời đi là vì chuyện riêng của anh. Nhưng cậu nhận thấy khi Kỳ Niên rời đi một chuyến rồi trở về, loại hơi thở ủ dột khi mới gặp này lại trở về một chút.

Trong lúc chờ cơm trưa, nhân lúc Kỳ Niên đi vệ sinh, Tuân Lan gọi Lưu Phi sang một bên hỏi hắn: "A Niên bị sao vậy?"

"Tôi cũng không biết!" Lưu Phi cũng sầu lo nói.

Từ mấy ngày trước Lưu Phi đã phát hiện tâm trạng Kỳ Niên có chút không ổn. Sau đó Kỳ Niên đột nhiên bảo hắn đặt vé máy bay, rồi bỗng nhiên đi gặp đại sư Định Trí, lúc đó hắn đứng ngoài cửa, không biết Kỳ Niên và đại sư Định Trí đã nói chuyện gì với nhau.

Chỉ biết rằng sau khi ra ngoài, trên người Kỳ Niên phủ thêm một chút ảm đạm.

Rõ là sau khi tỉnh lại thì trạng thái của Kỳ Niên càng ngày càng tốt, rốt cuộc đã có chuyện gì khiến anh xuất hiện trạng thái giống như trước chỉ trong một đêm chứ.

Tuân Lan cắn môi, cũng không nghĩ thêm nữa.

Buổi tối trở về khách sạn, sau khi Tuân Lan tắm rửa xong thì đến cửa phòng Kỳ Niên gõ cửa.

Kỳ Niên cũng vừa tắm xong, cầm khăn lông trên tay đi tới mở cửa, "Lan Lan, có chuyện gì vậy?"

Tuân Lan chen vào, nói: "Nào, chúng ta tám chuyện chút."

Kỳ Niên đóng cửa lại, "Nói chuyện gì?"

Tuân Lan ngồi xuống ghế sofa trong phòng rồi nói: "Gần đây trông anh có vẻ không vui."

"Không có mà..." Kỳ Niên ném chiếc khăn lên ghế sofa, phủ nhận nói.

Tuân Lan shh một tiếng: Anh đẹp trai nói dối.

Kỳ Niên ngồi xuống bên cạnh Tuân Lan, Tuân Lan bèn vươn tay bẹo một bên má anh, "Không có? Mỗi ngày miệng chẳng cười -"

Kỳ Niên kéo ngón tay Tuân Lan xuống cầm lấy, chợt nói: "Cậu sẽ đi sao?"

"Đi? Tại sao tôi phải đi?" Nói xong lời này, Tuân Lan bỗng ngẩn ngơ, bởi vì cậu hiểu Kỳ Niên đang hỏi việc gì.

Cậu không phải người thuộc thế giới này.

Một lúc sau, Tuân Lan lắc đầu: "Tôi không biết..."

Khi mới đến đây Tuân Lan luôn muốn trở về, mặc dù sau khi trở về vẫn cô độc một mình nhưng dẫu gì nơi đó là nơi cậu đã sinh sống hơn hai mươi mấy năm. Nhưng bây giờ nghĩ đến đây, lòng Tuân Lan đột nhiên trở nên bối rối.

Trong thế giới ban đầu không có Kỳ Niên.

Cậu tới đây chưa đầy hai năm, nhưng Kỳ Niên đã là người dành nhiều thời gian bầu bạn bên cậu lâu nhất trong đời cậu, cũng là người cậu thân thiết nhất cho đến nay.

Nghĩ đến sau khi trở về sẽ không còn được gặp lại Kỳ Niên nữa, Tuân Lan có hơi không chấp nhận được, cậu nói: "Tôi sẽ trở về hỏi sư thầy Định Trí một chút."

Kỳ Niên nói với cậu, "Tôi đã hỏi rồi..."

Tuân Lan lập tức hiểu ra, "Hôm qua anh bay về Kinh Thị chính là đi gặp sư thầy Định Trí?"

Kỳ Niên gật đầu, nói cho Tuân Lan về câu trả lời của đại sư Định Trí.

Tuân Lan miễn cưỡng nhếch khóe môi, "Vậy thì cứ thuận theo tự nhiên đi."

Đáp án vô dụng nhất này lại là điều duy nhất họ có thể làm vào lúc này.

Bởi vì chuyện này mà Tuân Lan không khỏi ủ rũ mấy ngày, nhưng cậu nhanh chóng tạm gác những chuyện này sang một bên không nghĩ nữa, vì nó sẽ ảnh hưởng đến Kỳ Niên.

Giữa tháng Sáu, đã hơn một năm kể từ khi Tuân Lan quay xong <Tìm>, bộ phim <Tìm> đã tung trailer và cũng công bố ngày ra rạp dự kiến của phim sẽ trong dịp Quốc khánh năm nay.

Weibo công việc được Lôi Tuấn đăng nhập chuyển tiếp, cho đến trước khi đi ngủ Tuân Lan mới có thời gian xem thông báo trước.

Nhập Tứ chỉ là một vai phụ nhỏ, chỉ có một cảnh thoáng qua, đó là cảnh cầm trường đao nhảy lên không trung và đâm vào nam chính từ trên xuống.

Cảnh này đã được nhóm fan Lan chụp lại, đổi filter chỉnh qua chỉnh lại tám trăm lần.

Hết cách rồi, từ khi Tuân Lan tham gia diễn <Dung Trang> thì như sắp bốc hơi khỏi nhân gian vậy, lần cuối cùng nhóm fan Lan nhìn thấy cậu còn là ảnh reuters chụp cậu rời khỏi đoàn phim để quay quảng cáo hơn một tháng trước.

Cơ mà, mùa xuân cũng sắp sửa đến với nhóm fan Lan rồi.

Phim <Dục Bình Lan> và <Manh Phi Giá Đáo> mà Tuân Lan đóng năm ngoái lần lượt được hoàn thiện, cuối tháng này sẽ phát sóng, cuối cùng họ cũng có cục cưng Lan mới để xem.

Vài ngày sau, Weibo chính thức của <Dung Trang> đã tung ra một số poster nhân vật.

Một tấm là ảnh chụp cảnh trong phim của Tuân Lan và Kỳ Niên mà Phù Tân Lập đã nói trước đó, và nó cũng là poster đôi duy nhất. Những cái khác là poster cá nhân của các nhân vật và ê-kíp đoàn phim, Tuân Lan cũng có một poster mặc trang phục nam.

Khi nhìn thấy tấm poster đôi, fan Lan và fan Kỳ Niên đầu tiên rơi vào một sự im lặng kỳ lạ, sau đó như chạm đáy rồi bắn ngược lại, bình luận trực tiếp bùng nổ.

[ Vãi đạnnn! ]

[ Thật, thật kích thích! ]

[ Xuất hiện rồi! Phân thân của Tuân Lan thần - Tuân Na Na! ]

[ Vl sao cục cưng Lan lại ốm thế này. ]

[ Aaaaaaa Niên Niên cười lưu manh đẹp trai quá xá! ]

[ Lan của mị đã hi sinh quá lớn vì đóng phim... ]

[ Trạng thái của Niên Niên có vẻ rất tốt nha. ]

Chưa kể fans hai nhà đã rất phấn khích vì ảnh trong phim, người qua đường cũng không khỏi ngơ ngẩn khi nhìn thấy tấm poster đôi kia. Giây trước có người vẫn đang hô hào với đại mỹ nữ trên poster rằng tôi có thể, chơi chân lâu năm luôn, giây sau biết được đại mỹ nữ là một người đàn ông. Sau đó nhiều người càng kích động, nam à, tôi vẫn có thể, chỉ cần giới tính ngài đừng cứng như vậy!

Cũng có nhiều người hơn bí mật đối ám hiệu với người trên Weibo vì tấm poster này, tìm kiếm người cùng sở thích.

Trong một nhóm vốn yên tĩnh nào đó đã có người thận trọng ló đầu ra.

[ Mọi người thấy được chưa? ]

[ Thấy rồi! Má ơi! Phù Tân Lập thật sự dám làm! ]

[ Nếu không sao gọi là đạo diễn lớn được ^_^ ]

[ Đẹp trai quá đi, tôi cần truyền máu! ]

[ Có thái thái viết truyện không? Đưa bút cho ngài đây. ]

[ Muốn ăn thịt, gõ chén chờ. ]

[ Gõ chén chờ. ]

Vào ngày ảnh trong phim được tung ra, Tuân Lan và Kỳ Niên có một cảnh diễn đêm.

Đã quá một giờ sáng, Tuân Lan và Kỳ Niên đang nằm trên ghế chờ làm việc của từng người, trước đó cả hai đều vội vàng ăn cơm, lúc này mới có thời gian lướt Weibo xem phản hồi về poster.

Rất nhiều người mà acc phụ Kỳ Niên follow đều là những người mà acc phụ của Tuân Lan follow, trên Weibo ngày thường về cơ bản toàn là mèo, tất cả các loại mèo, thỉnh thoảng có một vài blogger được tự động follow khi anh đăng ký Weibo.

Sau khi đọc phản hồi về poster, anh quay lại trang chủ, vừa uống nước vừa lướt Weibo.

[ Hôm nay tiểu M vẽ tranh chưa: [doge] hàng ngon mới ra lò, cảnh báo ảnh dài nha #NL# ]

Tiểu M này là một họa sĩ, được follow tự động khi Kỳ Niên đăng ký tài khoản, hầu như mỗi ngày đều sẽ po tranh mình vẽ trên Weibo. Kỳ Niên không unfollow, có lần lướt thấy đối phương vẽ một nhân vật mình từng đóng, sau khi biết đối phương là fans của mình, sau này khi lướt thấy Weibo của cô tiếp thì Kỳ Niên đều sẽ nhấn vào hình ảnh để xem.

Lúc này Kỳ Niên cũng theo thói quen bấm vào bức ảnh mà đối phương đăng, chuẩn bị nhìn xem là thứ gì hay.

Kỳ Niên lướt ảnh xuống nhưng chưa thấy hết, khi anh đang suy nghĩ rốt cuộc bức tranh này dài bao nhiêu thì bức tranh chợt kết thúc, một bức tranh có hai người lọt vào tầm mắt.

Là tấm poster đôi của anh và Tuân Lan, nhưng dường như không phải vậy.

Trong bức tranh, Tuân Lan cũng không quỳ một gối trước người anh mà ngồi lên người anh, ôm mặt anh.

Họ đang hôn nhau.

Nhịp thở chững lại, nước ấm nghẹn trong cổ họng, Kỳ Niên tỉnh hồn vì bị sặc.

Tuân Lan đang hít mèo online bên cạnh bị tiếng ho bất chợt của Kỳ Niên làm giật mình, đứng dậy vỗ vỗ lưng cho Kỳ Niên, "Sao lại sặc vậy?"

Kỳ Niên ho khan, cuống quít khóa màn hình điện thoại lại khi Tuân Lan cúi người đến gần. Tuân Lan vỗ vỗ lưng anh từng cái, giống như từng tiếng sấm rền, nổ ra tia lửa điện trong đầu anh.

Thấy Kỳ Niên không ho nữa, Tuân Lan đưa cốc nước của anh cho anh, "Anh còn uống không?"

Kỳ Niên lắc đầu.

Tuân Lan lại nằm về ghế, không mảy may phát hiện sóng to gió lớn trong lòng Kỳ Niên.

Chung quanh người đến người đi, Kỳ Niên không mở điện thoại lên mà mượn cớ đi toilet. Khi bức tranh đó lần nữa ánh vào tầm mắt, trái tim của Kỳ Niên dường như là lần đầu tiên đập nhanh thình thịch đến vậy trong đời.

Dưới hình ảnh đều là các bình luận khen ngợi tiểu M thật lợi hại, Kỳ Niên như bị ma quỷ xui khiến mà nhấn lưu tấm hình này, rồi cho tiểu M một like, tiếp sau đó, anh nhấn vào tag "NL" đó xem tiếp.

Sau đó anh khám phá ra một thế giới mới.

<Dung Trang> được quay hơn bốn tháng, Kỳ Niên đóng máy trước Tuân Lan nửa tháng. Khi đóng máy thì đã là cuối tháng Bảy.

Vào ngày đóng máy, Weibo chính thức đã đăng một bức ảnh Kỳ Niên ôm bó hoa và ảnh chụp chung với Tuân Lan.

Một bức ảnh chụp chung rất rất bình thường, nhưng bị một nhóm học giả ship cp nào đó cầm kính lúp xoi ra một chút chi tiết.

[ Tuân Lan hơi nghiêng đầu về hướng Kỳ Niên, Kỳ Niên cũng vậy luôn, aaaaa hít* được rồi!! ]

* Hít đường, hít ke.

Người qua đường tình cờ nhấn vào nhìn mà chẳng hiểu gì, chẳng phải chỉ là một bức ảnh chụp chung thôi sao, có gì mà phấn khích dữ vậy?

Kỳ Niên gần đây luôn ngụp lặn trong này, vào lúc đầu từng dùng acc phụ đăng một câu hỏi rất chân thành: Xin hỏi hít có nghĩa là gì vậy?

Sau nhiều lần được quần chúng nhiệt tình giải đáp câu hỏi, hiện tại Kỳ Niên đã hiểu bọn họ đã hít được gì.

Anh nhấn lưu lại bức ảnh này, nhìn thấy một bình luận: [ Bọn họ là thật kìaaaa! ]

Kỳ Niên trả lời bình luận này: [ Bạn cảm thấy Tuân Lan cũng thích Kỳ Niên? ]

Kỳ Niên vốn tưởng rằng lần này cũng sẽ nhận được câu trả lời, ngờ đâu giây tiếp theo đã bị mắng thẳng mặt: [ Nếu không thích người real thì xin đừng vào, cảm ơn, lăn ra chỗ khác chơi! ]

Kỳ Niên: "..."

Lòng của cư dân mạng thật khó hiểu.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play