Nói xong, cô bé vùng vẫy, Khương Yếm hiểu ý, cúi người đặt bé xuống đất.
Sau khi bé Khương Yếm đứng vững, vẻ mặt khôi phục lại như thường.
Cô bé vỗ vào góc váy, chầm chậm vuốt phẳng những nếp nhăn, sau đó cúi đầu phủi bụi trên đầu gối, điệu bộ bình tĩnh thong dong.
Khương Yếm biết cô bé phải đắc ý thêm lúc nữa, vậy nên cô không để ý đến bé, quay đầu nhìn những đứa trẻ khác.
Trạng thái của mấy đứa trẻ không giống nhau, bé Hoan Hoan và bé Tiếu Tiếu đều sợ hãi, chẳng biết hai bé nắm tay nhau từ bao giờ, đang thở gấp. Bé Triệu Kha Phổ mặc kệ tất cả ngồi thẳng xuống đất, cầm chai nước uống ừng ực. Bé Ngu Nhân Vãn tốt hơn một chút, rõ là cô bé quan tâm bé Khương Yếm hơn bản thân mình, đi tới đi lui, thậm chí còn kiễng chân nhìn xung quanh, nhưng lo gây cản trở nên không tới gần.
Tình trạng của bé Đào Đào áo hồng càng tốt hơn, cậu bé đang nói chuyện với Mục Vọng, đồng thời nhấc tay lên, tay áo dài đong qua đưa lại, bé Đào Đào áo đen ngoan ngoãn nằm trên vai Mục Vọng, lắng nghe thỉnh thoảng đồng tình với bé Đào Đào áo hồng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT