Triệu Sùng theo sát phía sau Thẩm Tiếu Tiếu, hỏi em tình huống hiện tại là như thế nào. Trước đó Khương Yếm đã nói với Thẩm Tiếu Tiếu và Thẩm Hoan Hoan rằng, sau khi họ tìm thấy trường học, họ còn phải đến nhà thờ tổ, thời gian này sẽ rất dài, đủ để trưởng thôn và chú Hoàng ở nhà nuôi tằm phát hiện ra họ không hề đến nhà nuôi tằm, đến lúc đó họ sẽ phải đối mặt với sự cản trở của cả thôn Tằm.
Việc này cần sự giúp đỡ của những người khác.
Vì vậy, Thẩm Tiếu Tiếu không giấu giếm mà em thẳng thắn nói rõ tình hình hiện tại: “Sáng nay, chị Khương Yếm dẫn chúng em tìm thấy nhà thờ tổ, chúng em phát hiện ra thôn này thờ cúng Dược Vương, đồng thời trong vòng một trăm năm qua, thôn này vẫn luôn kết hôn cận huyết! Việc hôn nhân cận huyết tiến hành thời gian dài làm mấy đời sau xuất hiện trẻ bị dị tật ở thôn Tằm, để ngăn tình trạng này, bọn họ đã cùng lúc làm hai việc, một mặt bắt cóc trẻ em, nuôi làm người trong thôn, một mặt là chọn người hiến tế, cầu xin Dược Vương bảo vệ.”
“Sau đó, chị Khương Yếm đã xác định được tế phẩm của lễ hiến tế, phát hiện ra có bốn vật cúng tế, nhưng cách đây vài tháng, trong thôn lại có năm người chết cùng lúc, nhiều hơn một người, người đó là giáo viên tình nguyện của thôn này, tên là Hạ Tình. Giải thích có hơi rắc rối, tóm lại là bốn người bị thôn này dùng làm vật hiến tế từ nhỏ đã bị tẩy não, dù rằng chúng bị chết oan nhưng lại không hề oán hận thôn dân, chúng đứng về phía thôn Tằm, không có oán khí, chấp niệm của chúng sau khi chết đi chính là bảo vệ thôn Tằm, đối với chấp niệm này, chúng ta không thể giúp được gì nên tạm thời bỏ qua, chờ Cục sắp xếp.”
“Dựa vào những thông tin trên, xem ra chỉ có Hạ Tình là người đầy oán khí. Oán khí càng lớn, linh hồn càng chịu nhiều ô nhiễm của nhân gian, nên tốc độ bị ô nhiễm rất nhanh, thêm vào đó cô ấy bị trấn áp bên trong nhà thờ tổ, oán khí không được giải tỏa, chỉ càng tích tụ nhiều thêm…”
Triệu Sùng đã hiểu ra: “Nói cách khác, các em cho rằng Hạ Tình là nguyên nhân chính gây ra sự rối loạn năng lượng của thôn, và rất có khả năng đã bị ô nhiễm đến mất đi nhân tính, nên bây giờ các em muốn đi tìm thông tin về cô ấy.”
Thẩm Tiếu Tiếu: “Đúng vậy!”
Triệu Sùng ngay lập tức nhanh chân theo sau ba người, Trình Quang và Hùng An đưa mắt nhìn nhau, cũng không còn quan tâm đến Vương Bảo Dân nữa, họ đi theo sau hỗ trợ lẫn nhau. Vì sáu người vẫn chưa đi xa lắm nên chưa đầy mười phút đã đến cổng thôn.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT