Ra roi thúc ngựa, trốn đông trốn tây, ba ngày sau rốt cuộc mấy người Từ Ấu Vi cũng về tới Lĩnh Nam.
Bọn họ ở lại Lĩnh Nam một thời gian chờ mưa ngừng, thời tiết ẩm ướt ăn uống không ngon ngủ cũng không yên, nhưng so với những ngày trên đường vẫn khá hơn nhiều.
Trông thấy Cố Diệu từ xa, Từ Ấu Vi nhào tới ôm tẩu tử của nàng, bĩu môi nói: “Tẩu tử…muội nhớ tẩu lắm.”
Dọc đường không có thời gian truyền tin, Từ Ấu Vi sốt ruột tố khổ với Cố Diệu, kể xong nàng lại cường điệu một lần nữa: “Muội dùng đao đâm hắn, chỉ tiếc chẳng thể đâm thật sâu, nếu không đã trực tiếp giết chết hắn!”
Nàng lại oán trách: “Sở Hoài, lúc ấy huynh nên bổ thêm một đao mới phải.”
Khi đó Sở Hoài chỉ lo bảo vệ Từ Ấu Vi, còn lòng dạ nào mà giết người, có điều hắn vẫn gật đầu nhận sai: “Ừ, ta nên thêm một kiếm giết hắn.”
Cố Diệu chỉ nghĩ thôi cũng sợ, còn Lư thị đã sợ đến mức mặt mũi trắng bệch.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT